CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 55

Lâm ngập ngừng nói: “Chỗ sông… cũng không có. Ngải, nước sông

chảy xiết như vậy, anh ấy… đã bị cuốn đi rồi.”

Tôi ngắt lời anh ta: “Có khi bị mắc vào chỗ nào đó thì sao? Hoặc có thể

bị nước xô vào bờ?” Nói rồi, tôi vùng ra định đi tiếp, nhưng Lâm không
chịu buông tay ra. Tôi khẽ rít lên: “Lâm, nếu là anh bị ngã xuống đó, cho dù
đã bị nước sông cuốn trôi, tôi cũng sẽ đi xuống, cho dù không còn một tia
hy vọng, cho dù không còn bất cứ thứ gì, tôi cũng sẽ đi xuống đó!”

Lâm hơi khựng lại, nhìn tôi chăm chăm, sau đó buông tay ra, thở dài,

khẽ nói: “Được, vậy chúng ta cùng xuống, có điều cô phải đi chậm thôi.”

Tôi gật đầu.

Khi tôi và Lâm vẫn đang giằng co với nhau bên vách đá, người chăn dê

đã trèo xuống dưới. Anh ta vừa trèo vừa gào to lên với chúng tôi, nhưng tôi
không hiểu anh ta nói gì, chỉ cảm thấy anh ta đang rất lo lắng. Người chăn
dê đó đã quen với đường núi, tốc độ trèo xuống không biết nhanh hơn gấp
bao nhiêu lần so với tôi và Lâm, có vẻ như anh ta muốn xuống trước để tìm
kiếm. Vậy là sắp có tin của Abbas, sắp tìm thấy Abbas rồi. Chưa biết chừng
anh ta đã bị ngất xỉu nên mới không nghe thấy chúng tôi gọi, và lát nữa,
người chăn dê kia sẽ cõng anh ta lên.

Vách núi phía dưới hiện lên ánh đèn vàng lấp loáng, đó là ánh đèn pin

của người chăn dê, anh ta đã trèo xuống chỗ thấp nhất rồi. Sau đó, ánh đèn
vàng bắt đầu hướng ra bờ sông, tiếp sau đó lại ánh lên vài lần rồi không
thấy đâu nữa. Xem ra anh ta đã chạy ra phía sau những tảng đá khổng lồ
trên sông Broughton rồi.

Tới khi tôi và Lâm trèo được xuống chỗ thấp nhất, người chăn dê cả

người ướt sũng chạy tới, trên tay xách một chiếc ủng cao su Trung Quốc.
Anh ta hét lên, ra hiệu chúng tôi đứng đợi ở đó, sau đó chạy như bay về
phía thôn Gama. Thời gian dường như chỉ trong nháy mắt nhưng cũng lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.