CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 626

ở trong bếp làm món thịt viên cho tiểu thư.”

Tôi giật nảy mình, tại sao Hassan lại có thể khoa trương đến mức này

chứ?

“Quán ăn đã bị đốt rồi sao?” Tôi vội hỏi.

“Chưa ạ.” Đội trưởng tiếp tục cung kính đáp. “Đại nhân đã mua lại nó.

Nếu tiểu thư thích thì có thể ăn món thịt viên bất kì lúc nào, đại nhân còn
nói món cơm bốc của quán đó rất ngon, hỏi tiểu thư có muốn nếm thử hay
không.”

Tôi không cần! Tôi muốn đi ngủ để bình ổn lại tâm trí đang hỗn loạn

của mình đã.

Đến buổi chiều ngày thứ ba từ khi tôi bị nhốt. Hassan mới xuất hiện.

Lúc đó, tôi đã ăn no một bụng thịt viên, tinh thần sảng khoái, lớn tiếng chửi
mắng: “Nếu không chịu thả tôi ra, tôi sẽ bỏ đi! Không bận tâm đến Wata,
cũng không bận tâm đến Ceda, tôi sẽ không bao giờ quay lại nữa!”

Giọng Hassan thâm trầm vang lên ngoài cửa: “Em định đi đâu?” Cùng

với câu hỏi đó, cửa phòng được mở ra, một cơn gió mang theo băng tuyết ở
bên ngoài lùa vào phòng, tôi rùng mình ớn lạnh, những lời lẽ hùng hồn
bỗng chốc đóng băng trong bụng hết cả.

Hassan chắp tay sau lưng, bước vào phòng, đến khi cách tôi khoảng một

mét thì dừng lại, nhìn xuống, nói: “Em muốn bỏ đi ư?”

Tôi lùi lại một bước rồi ngẩng đầu lên nói: “Dù sao anh cũng không thể

nhốt tôi.”

“Ta không nhốt em, em sẽ lại lấy mình làm mồi nhử.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.