CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 661

nôn ra quá nửa lượng canh đã uống. Trong những lúc nửa tỉnh nửa mê, tôi
cảm thấy vai mình nóng hổi, có thứ gì đó ẩm ướt không ngừng rơi xuống.

Chắc bộ dạng của tôi lúc này rất thảm hại, ngay cả Dela cũng sợ tôi

không qua khỏi. Lâm không nói gì, chỉ nhìn tôi chăm chú. Lúc này đã là
giữa trưa, một cơn đau đớn vừa qua, tôi sẽ được yên ổn vài tiếng. Anh vắt
chiếc khăn nhỏ, cẩn thận lau những giọt mồ hôi trên mặt tôi.

Dela nhìn anh chạy qua chạy lại như con thoi, định nói gì đó lại thôi.

“Cậu muốn nói gì sao?” Lâm tinh ý phát hiện ra biểu cảm lưỡng lự của

cậu ta.

Dela lắc đầu.

“Muốn nói gì thì nói đi, nếu không thì đi ra ngoài, cậu cứ đứng ở đây

làm tôi thêm sốt ruột.”

“Ngộ nhỡ lần này Tiểu Ngải không qua khỏi, anh tính thế nào?”

“Đến lúc đó tính sau.”

“Mới mấy ngày mà Liên minh Phương Bắc…”

Lâm ngắt lời câu ta: “Hiện giờ tôi không muốn nghe bất cứ chuyện gì

của Liên minh Phương Bắc. Chờ cô ấy khỏi rồi tính.”

“Nếu cô ấy không khỏi thì sao?” Dela đã có vẻ mất kiên nhẫn.

Lâm đanh mặt quát: “Dela!”

“Tôi biết là anh không muốn nghe, tôi cũng hi vọng Tiểu Ngải có thể

vượt qua cửa ải này, nhưng anh Lâm,người của ta gửi tin về, nói Liên minh
Phương Bắc đã xới tung từng tấc đất rồi đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.