CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 662

Lâm bình thản “ồ” một tiếng rồi lau miệng cho tôi. Nhìn anh mải mê

chăm sóc cho tôi, Dela im lặng một lúc rồi lẩm bẩm như nói với mình:
“Được rồi, bọn họ có kéo sập trời anh cũng không bận tâm, tôi biết rồi.”
Nói xong, câu ta quay người định đi, được vài bước lại quay lại, hỏi: “Anh
Lâm, tình hình hiện tại, dù Tiểu Ngải có cai nghiện thành công nhưng dưới
sự truy đuổi của Liên minh Phương Bắc và quân Muja, anh đã nghĩ làm thế
nào để thoát khỏi Peshawar chưa?”

Lâm không nói gì, lau xong mặt cho tôi, ngẩng đầu lặng lẽ nhìn chùm

sáng chiếu vào phòng. Mỗi ngày, vào thời điểm này, đều có một chùm sáng
chiếu rọi vào căn phòng u tối, những hạt bụi bay lơ lửng trong không trung,
chùm sáng cũng nhẹ nhàng dịch chuyển, phác họa nên bóng dáng mơ hồ
của đồ đạc trong phòng và cả gương mặt tiều tụy vì thức đêm hôm chăm
sóc tôi của Lâm nữa.

“Mỗi “người giấu mặt” đều do tôi tự tay tuyển chọn và đào tạo, đều là

những người cực kì suất sắc.”

“Ngay cả như vậy, còn Sumy phu nhân thì sao, bà ấy sẽ không chịu bỏ

qua đâu.”

“Những việc tôi làm cho bà ấy suốt mấy năm qua đã đủ để báo đáp ơn

nuôi dưỡng của bà ấy rồi.”

“Chỉ có anh cho rằng là đủ thôi.”

Lâm không nói gì nữa.

Cuối cùng, Dela chỉ thở dài, nói: “Anh Lâm, tôi sẽ luôn ủng hộ anh, tất

cả người dân thôn Gama cũng sẽ ủng hộ anh. Bất luận thế nào, chúng tôi
cũng sẽ đưa anh và Tiểu Ngải an toàn rời khỏi Pakistan, chỉ cần cô ấy có thể
qua khỏi cái đận này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.