CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 711

Nhưng Laila vẫn không chịu bỏ đi. “Chẳng phải chính anh cũng đã biết

chuyện đó còn gì, nếu không, sao anh lại để Hassan đưa cô ta đi? Lúc đó,
anh đã nghi ngờ cô ta bị trúng độc lam băng rồi, và khi gặp lại ở Tala, anh
càng chắc chắn chuyện đó. Chỉ có cỏ Catha mới cứu được cô ta, nhưng vì
biết một trong những tác dụng phụ của loại cỏ này là chứng vô sinh nên anh
mới ngần ngừ không ra tay, mãi đến phút cuối.”

“Em điên rồi! Laila, cô ấy là tất cả đối với anh, em còn nói linh tinh, anh

sẽ không khách khí đâu!”

“Anh không khách khí?” Laila cười khẩy, nói: “Anh tưởng em bận tâm

tới những điều này sao? Nếu không vì cô ta không thể sinh con, hơn nữa
mỗi năm sẽ lại phát bệnh một lần, đau đớn tột cùng thì sao anh lại cương
quyết từ bỏ cơ nghiệp bao nhiêu năm vất vả xây dựng, rời bỏ em, rời bỏ
Rajput và Liên minh Phương Bắc?”

Tai tôi ù đi, hóa ra lí do anh muốn kết hôn với tôi chỉ là lòng thương hại

và cảm giác áy náy muốn bù đắp thôi ư?

“Lâm, Thiên Kỳ đã chết rồi, nếu anh cũng không có con, gia tộc Jizaiu

sẽ tuyệt hậu. Anh không nghĩ đến chuyện đó sao?” Giọng nói của Laila
bỗng chuyển sang tha thiết.

Tôi loạng choạng ngã ngồi xuống đất. Bỗng nhiên có người đỡ lấy tôi,

chính là Ceda, con bé thì thào: “Chị ta yêu anh Lâm đến điên dại rồi. Tiểu
Ngải, đừng tin lời cô ta!”

Hóa ra Ceda không muốn đưa chìa khóa cho Laila cứu Lâm nên mới

trốn vào một góc. Tôi nắm chặt lấy tay con bé, đứng lên. Lại nghe Laila nói
tiếp: “Anh thương hại cô ta nên mới lấy cô ta chứ gì?”

“Không phải.” Lâm đáp một cách dứt khoát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.