CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 739

Nói xong, tôi tức giận chạy ra ngoài trước vẻ đăm chiêu của Hassan. Dù

Bynum có gom đủ hai mươi nghìn đô la thì tôi cũng không bán Isa cho hắn
ta. Dù hắn ta có gây khó dễ cho tôi thì tôi cũng không sợ, vì vài ngày nữa,
tôi sẽ rời khỏi nơi này rồi. Nhưng không ngờ, vừa về đến trại chưa bao lâu
thì Bynum đã mò đến tận nơi xin chuộc người, thái độ ngang ngược, nói Isa
nhất định phải là của hắn ta.

Nghe thấy lời này, tôi liền sa sầm mặt, hỏi: “Ồ, các bà vợ của đại nhân

có biết việc này không?”

Bynum thản nhiên nhìn tôi, nói: “Tôi thấy cô vẫn chưa hiểu lắm về hoàn

cảnh của mình, tiểu thư Ngải Mễ Lạp ạ.”

Tôi nhíu mày cảnh giác, hắn ta gọi tên thật của tôi chứ không phải là

Abu.

“Ngải tiểu thư thật có bản lĩnh, sau khi trốn mất tăm hơn nửa năm, vẫn

có thể khiến cho anh tôi dốc lòng ứng cứu, nhưng tôi không hiểu, nếu như
cô đã bỏ trốn cùng Ngô Thượng Lâm thì còn quay lại đây làm gì? Lại còn
biến thành Abu Bostan và bị bắt vào nhà tù Peshawar với tội danh ăn cắp
nữa chứ?”

“Liên quan gì đến ông?” Tôi bực bội nói.

“Đương nhiên là không liên quan đến tôi, có điều…cô nói xem, nếu

binh sĩ Muja biết cô chính là cô Ngải Mễ Lạp năm đó đã bỏ trốn cùng cậu
Hai nhà họ Ngô, trước mặt các vị trưởng lão trong gia tộc Hardel, liệu cô
còn tiếp tục ở đây được không?”

Thấy rõ vẻ hốt hoảng của tôi, Bynum đắc ý nhếch mép cười, nói: “Nếu

họ biết người đàn ông cô đích thân bắt về lần này chính là Ngô Thượng
Lâm, cậu Hai nhà họ Ngô thì họ sẽ nghĩ thế nào đây? Cho rằng cô đã dứt
khoát đoạn tuyệt với cậu ta…hay cô là một kẻ lòng dạ độc ác?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.