CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 750

Trời đã sáng rõ. Cả ngày hôm nay, tôi không đi đâu cả, chỉ bảo vệ lấy

hai chai rượu, ngồi trước cửa sổ tự rót tự uống. Cho dù Sumy và Ahmed
đều bỏ rơi Lâm nhưng anh vẫn còn những thuộc hạ của mình, chắc chắn
vẫn có cơ hội trốn thoát. Còn tôi... tôi chỉ có cơ hội này để cứu mẹ thôi.

Khi màn đêm buông xuống, Ceda đột nhiên bật dậy khỏi giường, hỏi tôi

đã đi gặp Lâm chưa. Tôi chậm rãi lắc đầu. Ceda nhảy dựng lên, nói: “Sao
chị lại không đi? Tiểu ngải à, tối nay anh Lâm sẽ đi đấy!”

Chai rượu trong tay rơi bịch xuống bàn, tôi cũng không buồn để ý, chỉ lo

lắng hỏi: “Lúc nào? Sao đột nhiên lại bỏ đi? Mọi người định trốn đi thế
nào? Có ai tiếp ứng không?”

“Sao lại đột nhiên, chẳng phải là bị chị làm cho bực mình sao! Chết rồi,

làm sao bây giờ, em ngủ quên mất rồi.” Ceda hậm hực nói.

Tôi vừa định hỏi tiếp thì nghe ngoài cửa có người hét lớn: “Có tập kích!

Có tập kích!” sau đó, cả doanh trại nháo nhào cả lên. Chẳng lẽ chính là bây
giờ? Tôi quay lại, thấy Ceda vội vàng chui qua cửa sổ, chỉ kịp vứt lại một
câu: “Đợi tin của em!”

Đợi cô bé đi xa rồi, tôi gọi hộ vệ đến hỏi xem có chuyện gì. Hộ vệ nói

có một nhóm dân chúng tấn công doanh trại. Vừa dứt lời, lại có người hô
gọi bị tấn công. Hộ vệ lo lắng bảo tôi đi vào phòng lánh nạn, tôi hỏi Hassan
đang ở đâu, anh ta nói Hassan đã có người bảo vệ, tôi không cần lo lắng.
Nói vậy tức là Hassan vẫn đang trong doanh trại. Trước những lời giục giã
của hộ vệ, tôi quay về phòng, ngồi thẫm thờ.

Lâm đã hoàn toàn thất vọng và từ bỏ tôi rồi. Có thứ gì đó nóng hổi từ

trong tim tràn lên khóe mắt. Isa muốn tôi đi cùng anh nhưng tôi còn mặt
mũi nào gặp lại anh? Ngày mai trao đổi con tin, nếu đêm nay anh bỏ đi, tức
là kế hoạch của tôi thành công cốc, nhưng tôi không muốn ngăn cản anh
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.