CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 751

Gió dập liên tục vào cánh cửa, hình như chưa được đóng kín, tôi thẫn

thờ đứng đậy đóng cửa rồi vén rèm bước vào buồng trong. Bỗng một bóng
người đứng sau tấm rèm nắm lầy cổ tay tôi, kéo vào. Đi được mấy bước, tôi
mới nhận ra đó là Lâm.

“Sao anh lại ở đây? Anh đang làm gì vậy?” tôi hoảng hốt hỏi.

Lâm lạnh lùng kéo tôi vào phòng, không nói một lời. Tôi bực mình hết

sức nhưng vẫn phải hạ thấp giọng, hỏi: “Chẳng phải anh muốn rời khỏi đây
sao? Ceda đi tìm anh rồi, anh...” Còn chưa nói hết câu, tôi bị đẩy mạnh
xuống giường, đầu đập vào cạnh giường, xây xẩm cả mặt mày. Còn chưa
định thần lại, anh đã đè tôi xuống giường, khóa chặt tay chân tôi.

“Anh làm gì vậy?”

“Em nói xem tôi muốn làm gì?” Anh lạnh lùng nói rồi bắt đầu cởi áo tôi

ra.

Tôi giãy giụa kháng cự nhưng vô ích. “Lâm, đừng đùa nữa!” tôi sợ hãi

nói.

“Ai đùa với em!”

“Đừng, anh không được làm thế này... Ngô Thượng Lâm, anh dừng lại

ngay, em sẽ hét lên đấy!” Từ nãy đến giờ, tôi vẫn phải cố kìm âm lượng của
mình, tránh để hộ vệ bên ngoài nghe thấy.

“Em cứ hét đi, để Hardel đến mà nhìn bộ dạng hiện giờ của em, mà có

khi tối qua anh ta đã nhìn thấy cả rồi cũng nên.” Anh vẫn lạnh lùng nói.

Tối qua? Qua nhiên người đứng bên ngoài trại của Hassan chính là anh.

Khi nói lời này đáy mắt anh dâng trào sự câm hận và uy nghiêm đến đáng
sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.