CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 792

“Vậy anh có biết người phụ nữ đó chính là vị hôn thê của đại nhân

Hardel không?” Người đàn ông trung niên cười khẩy hỏi lại, người kia kinh
ngạc thốt lên: “Vị hôn thê?”

“Chính xác!” Câu trả lời chắc như đinh đóng cột.

“Không thể nào, nếu như đã đính hôn với đại nhân, sao cô ta có thể làm

một viên như thế chứ?

“Chuyện này sớm đã ầm ĩ cả doanh trại quân Muja rồi, anh hỏi bất kì

người nào cũng sẽ biết, nhưng đại nhân lại bảo vệ người phụ nữ này,
nghiêm cấm mội người bàn luận chuyện này.”

“Nếu đúng là vậy, người phụ nữ không biết liêm sỉ như thế lẽ ra phải bị

ném đá cho đến chết! Nhưng sao đại nhân lại…”

“Đại nhân mặc dù anh minh tài giỏi nhưng anh hùng khó qua ải mĩ

nhân.”

Hoá ra là vậy, mọi người bỗng chốc hiểu ra, lập tức ai nấy lòng đầy căm

phẫn, bàn tán xôn xao nhưng đều có chung một ý là phải nghiêm khắc trừng
trị người phụ nữ lẳng lơ dâm đãng không biết liêm sỉ là gì kia.

Tôi đã quên mất chỗ đau ở mu bàn tay từ lúc nào, chỉ cúi đầu giấu mặt

mình giữa hai đầu gối, đi đường núi suốt một đêm cũng không cảm thấy
mệt, chỉ là hiện giờ sau khi được sưởi ấm, quần áo trên người nửa khô nửa
ướt, vào một buổi sáng nơi đất khách quê người, khi chủ đề bàn tàn dần
chuyển sang thời niên thiếu của Lâm và Laila, tôi lại cảm thấy rất uể oải,
chán chường. Đang bàn tàn rôm rả thì có người ở giữa màn mưa mù đột
nhiên vẫy tay về phía này, gọi to: “Đi tôi, cho đi rồi.” Đám lái xe nghe thấy
tiếng gọi, lập tức đặt cốc trà trong tay xuống, nhất loạt đứng dậy, lần lươt
chạy về phía xe của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.