CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 95

“Chắc là có, tôi về nước sẽ tìm xem.” Câu này anh ta nói sai ngữ pháp,

vừa dứt lời đã phì cười trước. Tôi ngây người nhìn anh ta, bỗng chốc thấy
như có lớp sương mờ bao phủ, cánh hoa đào nở rộ dưới nắng xuân, đẹp đẽ
đến loá mắt. Đến khi định thần lại, tôi vội quay mặt đi chỗ khác, không dám
nhìn tiếp.

Tâm trạng Lâm có vẻ rất tốt, anh ta ngồi sát lại, cứ như muốn tâm sự với

tôi vậy. “Mễ Lạp, sao cô lại tới Pakistan?” Anh ta hỏi.

“Sếp bảo tôi đi thì tôi phải đi thôi, nếu không ai sẽ trả lương cho tôi.”

Tôi thở dài, đáp.

“Cô thực sự chỉ tới đây công tác thôi sao?” Anh ta bán tín bán nghi, nhìn

tôi từ đầu tới chân.

Dù vẫn ngẩng đầu ngắm sao nhưng tôi có thể cảm nhận được hàng lông

mi của anh ta khẽ lướt qua mặt mình, đột nhiên không dám dựa vào người
anh ta nữa. Những vì sao trên trời càng nhìn càng thấy hoa mắt chóng mặt.

Tôi đánh trống lảng: “Còn anh thì sao, sao lại tới Pakistan?”

“Tôi tới tìm một người.”

Cũng tới tìm người giống tôi ư? Tôi vội hỏi: “Tìm được chưa?”

“Chưa.” Anh ta liếc nhìn tôi, đáp. “Vốn tưởng tìm được rồi, về sau mới

phát hiện nhầm người. Có điều, bây giờ tôi lại thấy không tìm được cũng
tốt.”

“Người đó là bạn gái của anh à?”

Anh ta giơ tay lên sờ trán tôi, nói: “Hiện giờ vẫn chưa phải. Xuống thôi,

cô sắp biến thành tảng băng rồi. “Nói rồi, anh ta kéo tôi đứng dạy. Không
hiểu sao tôi bỗng thấy chán nản, anh ta mới có tí tuổi đầu đã là cao thủ tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.