CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 120

Ngày xế dần, bóng chiều bện lấy quanh những

thân cây. Cuối cùng hai chàng Hobbit nhìn thấy, vươn
lên mờ mờ ngay phía trước họ, một vùng đất dốc
đứng tối đen: họ đã đến chân dãy núi, đến được phần
gốc xanh tốt của ngọn Methedras cao ngất. Xuôi
xuống sườn đồi, dòng Luồng Ent non nớt, tuôn ra từ
những nguồn suối ở cao tít phía trên, chảy ầm ĩ qua
từng bậc đá đến gặp họ. Phía bên phải dòng nước có
một triền dốc dài, phủ đầy cỏ, giờ đã ngả màu xám
trong ánh chạng vạng. Không một bóng cây nào mọc
ở đó và nó mở ra đón bầu trời; sao trời đã tỏa sáng
trong những hồ chen giữa những bờ mây.

Cây Râu bước lên triền dốc mà chẳng hề ghìm bớt

sải chân. Đột nhiên ở ngay phía trước hai chàng
Hobbit nhìn thấy một khung cửa rộng lớn. Có hai cây
lớn đứng đó, mỗi cây một bên, giống như những trụ
cổng sống; thế nhưng không hề có cánh cổng nào
ngoài những cành cây bắt chéo và đan xoắn lại nhau.
Khi ông già Ent bước tới, hai cái cây nhấc cành lên
cao, và toàn bộ lá cây rung lên xào xạc. Chúng đều là
cây thường xanh, lá sẫm màu và bóng láng, lấp lánh
trong ánh chiều. Phía sau chúng là một khoảng bằng
phẳng rộng lớn, như sàn một tòa sảnh khổng lồ được
khoét vào trong sườn đồi. Ở cả hai bên, những bức
tường dựng lên cao dần, cho đến lúc đạt đến độ cao
khoảng năm mươi bộ hoặc hơn, dọc theo bên mỗi
bức tường còn có một dải cây, cũng cao dần theo
hàng tiến vào sâu phía trong.

Ở đầu phía xa bức tường đá dựng thẳng đứng, thế

nhưng ở phía dưới chân nó lại lõm vào thành một
gian nông mái hình vòm: bức trần duy nhất của tòa
sảnh, không kể những tán cây ở đầu phía trong tỏa
bóng xuống khắp mặt đất, chỉ chừa lại một lối mở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.