CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 122

bừng lên, một chiếc tỏa ánh sáng vàng còn chiếc kia
tỏa ánh xanh thắm; và sự hòa trộn của hai thứ ánh
sáng đã thắp bừng cả gian phòng, như thể nắng hè
đang chiếu xuyên qua một vòm lá non. Quay lại phía
sau, hai chàng Hobbit nhìn thấy cây cối trong sân
cũng bắt đầu bừng lên, ban đầu còn mờ nhạt, nhưng
mỗi lúc một đậm hơn, cho đến khi ánh sáng viền lên
từng chiếc lá: một số màu xanh, một số màu vàng,
một số đỏ như đồng; còn những thân cây trông như
những cột đá tạc phát sáng.

“Chà, chà, giờ chúng ta lại có thể nói chuyện,”

Cây Râu nói. “Ta nghĩ các cháu đang khát. Có lẽ các
cháu cũng đang mệt. Hãy uống thứ này!” Ông ta đi
đến phía sau gian nhà, và họ trông thấy có nhiều hũ
đá cao đứng đó, nắp đậy trông rất nặng. Ông ta mở
nắp một hũ, nhúng chiếc muôi lớn vào trong, rồi
đong ra ba bát, một chiếc rất to, hai chiếc còn lại nhỏ
hơn.

“Đây là một ngôi nhà Ent,” ông ta nói, “và ta e là

không có chỗ ngồi đâu. Thế nhưng các cháu có thể
ngồi lên bàn.” Ông ta nhấc hai chàng Hobbit lên rồi
đặt họ xuống mặt phiến đá lớn cách mặt đất sáu bộ, ở
đó họ ngồi thõng chân, uống từng ngụm một.

Món đồ uống đó giống như nước, thực sự là rất

giống mùi vị những ngụm nước họ uống từ Luồng
Ent nơi bìa rừng, thế nhưng có thoáng một chút mùi
hay vị mà họ không thể tả được: mờ nhạt thôi, nhưng
khiến họ liên tưởng đến mùi hương một cánh rừng xa
xôi đưa đến trong cơn gió đêm mát mẻ. Tác động của
ngụm nước bắt đầu từ ngón chân, từ từ dâng lên cả tứ
chi, mang theo sự khoan khoái và khí lực trong lúc
dâng cao dần, đến tận ngọn tóc. Thậm chí hai chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.