CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 139

Họ đã đi được khá lâu - Pippin cố đếm số “sải

chân Ent” nhưng thất bại, mất dấu ở khoảng ba nghìn
- thì Cây Râu bắt đầu bước chậm dần. Đột nhiên ông
ta dừng lại, đặt hai chàng Hobbit xuống, đưa hai bàn
tay khum lại lên miệng tạo thành một ống rỗng; rồi
ông ta thổi hoặc cũng có thể là hô qua đó. Một tiếng
hoom, hom lớn phát ra nghe như tiếng tù và thổi từ
sâu trong cổ họng ở trong rừng, và dường như còn
vang vọng giữa những thân cây. Từ xa vẳng tới nhiều
tiếng hoom, hom, hom tương tự ở những hướng khác
nhau, đó không phải tiếng vọng mà là tiếng đáp lại.

Cây Râu đặt Merry và Pippin lên vai và lại bước

đi, thỉnh thoảng ông ta lại cất tiếng gọi, và cứ sau mỗi
lần như vậy tiếng trả lời trở nên to hơn và gần hơn.
Sau một hồi như thế họ đến một nơi trông như một
bờ tường tối không thể xuyên qua kết bằng những
cây thường xanh, một loại cây hai chàng Hobbit chưa
từng nhìn thấy trước đây: chúng trổ cành từ ngay
dưới rễ, và bao phủ dày đặc lấy chúng là một lớp lá
sẫm màu bóng láng trông như nhựa ruồi không gai,
và chúng còn trổ ra rất nhiều cụm hoa hướng thẳng
tắp lên phía trên, mang những chồi nụ lớn màu ô liu
đang tỏa sáng.

Rẽ sang bên trái rồi đi dọc theo bức tường rào

khổng lồ ấy vài sải chân, Cây Râu đi tới một lối vào
hẹp. Có một vệt đường mòn chạy xuyên vào đó rồi
đột ngột đổ xuống một triền dốc dựng đứng. Hai
chàng Hobbit nhận thấy họ đang đi xuống một thung
đất lớn, tròn gần như cái bát, rất rộng và sâu, bao
xung quanh mép chính là bức tường rào thường xanh.
Trong lòng thung đất phủ một lớp cỏ mịn màng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.