CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 142

“Mình tự hỏi không nói bằng tiếng Ent là gì,”
cậu nghĩ. Cậu ngáp dài.

Ngay lập tức Cây Râu chú ý đến cậu. “Hm, ha,

này, Pippin của ta!” ông ta nói, còn toàn bộ những
người Ent khác ngưng hòa ca. “Các cháu là giống
người vội vàng, ta quên mất; mà dù thế nào cũng thật
là tẻ nhạt khi phải lắng nghe câu chuyện mà cháu
không hiểu. Giờ cháu xuống được rồi. Ta đã nói tên
của các cháu với Ent hội, và họ đã thấy các cháu, họ
đã thống nhất rằng các cháu không phải là Orc, và
rằng một dòng mới sẽ được đưa vào những danh sách
cổ. Chúng ta chưa nói gì hơn, nhưng như vậy đã là
nhanh đối với Ent hội rồi. Cháu và Merry có thể dạo
chơi quanh thung đất này, nếu các cháu thích. Có một
giếng nước sạch, nếu các cháu muốn tươi tỉnh lại, ở
phía đằng kia chỗ bờ Bắc. Vẫn còn vài điều cần nói
trước khi Ent hội thực sự bắt đầu. Ta sẽ đến gặp các
cháu, và nói cho các cháu biết mọi việc đến đâu rồi.”

Ông ta đặt hai chàng Hobbit xuống. Trước khi rời

đi, họ cúi người thật thấp. Kỳ công này có vẻ khiến
đám người Ent vô cùng thích thú, điều đó thể hiện
qua giọng điệu những lời rì rầm, và cả ngọn lửa trong
mắt họ; nhưng chẳng lâu sau họ đã quay lại với công
chuyện riêng. Merry và Pippin trèo lên con đường
dẫn xuống từ phía Tây, và nhìn qua quãng hở trên
bức tường rào khổng lồ. Những triền dốc dài phủ đầy
cây cối vươn lên từ mép thung đất, và tít xa đầu kia,
vuợt trên cả những cây linh sam trên sống núi xa
nhất, sắc nhọn và trắng xóa, là đỉnh một ngọn núi
cao. Về hướng Nam phía tay trái họ nhìn thấy khu
rừng đổ xuống một không gian xa xôi xám xịt. Ở phía
đó hửng lên một vùng xanh nhạt mà Merry đoán có
thể là hình ảnh thấp thoáng của bình nguyên Rohan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.