CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 144

“Phải!” Pippin nói. “Em biết anh nói ý gì. Có thể

khác biệt y như giữa một con bò cái già đang ngồi tư
lự nhai cỏ và một con bò đực xông lên tấn công; và
sự thay đổi có thể sẽ đến rất bất ngờ. Em băn khoăn
không biết Cây Râu có đánh thức họ được không. Em
dám chắc là ông ấy đang cố. Thế nhưng họ không
khoái bị đánh thức. Cây Râu đánh thức bản thân
mình đêm qua, và rồi lại kìm nén lại.”

Hai chàng Hobbit quay lại. Những giọng người

Ent vẫn ngân lên rồi trầm xuống trong cuộc họp kín.
Mặt trời lúc này đã lên cao có thể chiếu qua bức
tường rào cao vút: nó tỏa sáng trên những ngọn bạch
dương và làm mặt phía Bắc thung đất hửng lên trong
ánh vàng mát mẻ. Ở đó họ nhìn thấy thấp thoáng một
dòng suối nhỏ lấp lánh. Họ bước đi bên mép bát
khổng lồ dưới chân dải thường xanh - thật dễ chịu vì
lại được cảm nhận cỏ mát lạnh quanh ngón chân, vì
không cần phải vội vã - rồi họ lội xuống dòng nước
túa ra tràn trề. Họ uống một chút, một ngụm nước
thật sạch, thật mát lạnh, thật tỉnh người, và ngồi
xuống một tảng đá rêu phong, ngắm nhìn những vạt
nắng trên cỏ, bóng những cánh buồm mây đang trôi
qua thềm thung đất. Tiếng rì rầm của người Ent vẫn
tiếp tục. Dường như đó là một nơi vô cùng lạ lẫm và
biệt lập, nằm ngoài thế giới của họ, cách xa khỏi tất
cả những gì từng xảy ra với họ. Trong lòng họ dâng
lên một nỗi nhớ nhung cồn cào từ khuôn mặt đến
giọng nói của các bạn đồng hành, đặc biệt là của
Frodo, của Sam, và của Sải Chân Dài.

Rốt cục những giọng nói của người Ent cũng đến

được một khoảng dừng; họ ngước lên và thấy Cây
Râu đang đi tới, cùng một người Ent khác ở bên
cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.