CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 146

Nhanh Nhảu theo ngôn ngữ của các cháu. Nhưng dĩ
nhiên đó chỉ là biệt danh thôi. Họ đã gọi tôi như vậy
kể từ lúc tôi nói vâng với một già Ent trước cả khi
ông ấy kết thúc câu hỏi. Tôi cũng uống rất nhanh, và
ra ngoài trong khi vài người khác vẫn còn đang làm
ướt râu. Hãy đi với tôi.”

Anh ta thả hai cánh tay cân đối xuống rồi chìa bàn

tay ngón dài ra cho từng chàng Hobbit. Họ đi loanh
quanh trong rừng cùng anh ta suốt cả ngày hôm đó,
hát hò, cười cợt, bởi Cây Nhanh Nhảu rất hay cười.
Anh ta cười khi mặt trời ló ra khỏi mây, anh ta cười
khi họ lội xuống một dòng nước hay suối: rồi anh ta
khom người té nước tung tóe lên cả bàn chân lẫn đầu;
đôi khi anh ta còn cười vì những âm thanh hay tiếng
thì thầm nào đó trong đám cây. Bất cứ lúc nào gặp
một cây thanh lương trà, anh ta đều dừng một lúc,
đưa hai tay ra, và hát, và lắc lư trong lúc hát.

Đêm đến anh ta đưa họ tới ngôi nhà Ent của anh

ta: chẳng có gì ngoài một tảng đá phủ rêu đặt trên lớp
đất mặt bên dưới một bờ đất xanh. Thanh lương trà
mọc thành một vòng tròn xung quanh, và ở đó cũng
có nước (như trong tất cả các nhà Ent khác), một
dòng suối tung bọt tuôn ra từ bờ đất. Họ nói chuyện
thêm một lúc khi bóng đêm trùm xuống khu rừng.
Cách đó không xa những giọng nói từ Ent hội vẫn
vọng đến; nhưng lúc này nghe trầm hơn và bớt nhàn
nhã hơn, và thỉnh thoảng vẫn có một giọng vút lên
như một điệu nhạc cao và sôi nổi, trong khi những
giọng nói khác đều lắng xuống. Tuy vậy ở bên họ
Bregalad vẫn nói năng nhẹ nhàng bằng ngôn ngữ của
họ, gần như là thì thầm; và họ biết được rằng anh ta
thuôc về tộc người của Da Vỏ Cây, và vùng đất nơi
họ từng sinh sống đã bị tàn phá. Đối với hai chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.