nơi có ngôi nhà Ent của anh ta, âm thanh từ phía hội
thật yếu ớt.
Buổi chiều đến, mặt trời đang trôi về phía Tây
thẳng hướng dãy núi gửi xuống những chùm nắng
vàng dài xuyên qua các kẽ nứt và khe hở của những
đám mây. Đột nhiên họ nhận thấy mọi thứ đã chìm
vào tĩnh mịch; toàn bộ khu rừng đứng lặng nghe
ngóng. Dĩ nhiên, những giọng nói của người Ent đã
không còn. Điều đó nghĩa là gì? Bregalad đứng thẳng
đứng và căng thẳng, quay lại nhìn về phía Bắc hướng
Mật Cốc.
Rồi cùng một tiếng động lớn một tiếng thét vang
dội cất lên: ra-hoom-rah! Cây cối rung động rồi cúi
rạp xuống như có luồng gió táp vào chúng. Lại một
khoảng lặng nữa, và rồi một điệu hành khúc cất lên
như những tiếng trống trang nghiêm, nổi lên trên
những tiếng đập, tiếng rền vang là những tiếng hát
cao vút và mạnh mẽ.
Ta đến, ta đến cùng tiếng trống rền: ta-runda
runda runda rom!
Đám người Ent đang đến: bài ca của họ càng lúc
càng tới gần và ầm ĩ:
Ta đến, ta đến, tù rúc trống rền: ta-rūna rūna
rūna rom!