CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 152

ta đang lâm nguy. Điều đó đã không xảy ra trong Khu
Rừng này kể từ thời chiến tranh giữa Sauron và Con
Người từ Đại Dương tới. Chính cái trò của lũ Orc, lấy
việc chặt đẵn làm vui thú - rárum - mà thậm chí
chúng còn không thèm viện cớ chặt làm củi đốt nữa,
đã khiến chúng ta vô cùng tức giận; và cả sự bội bạc
của kẻ hàng xóm láng giềng, đáng ra phải giúp đỡ
chúng ta. Phù Thủy cần phải khôn ngoan hơn chứ:
chắc chắn là họ khôn ngoan hơn. Không có lời
nguyền rủa nào bằng tiếng Tiên, tiếng Ent, hay ngôn
ngữ của Con Người đủ độc địa để xứng với sự bội
bạc đó. Gục ngã đi Saruman!”

“Có thật ông sẽ đập vỡ cửa Isengard không?”

Merry hỏi.

“Ho, hm, à, có thể lắm, các cháu biết mà! Có lẽ

các cháu không biết chúng ta mạnh thế nào. Có thể
các cháu nghe về bọn Quỷ Khổng Lồ rồi phải không?
Chúng mạnh ghê gớm. Nhưng bọn Quỷ Khổng Lồ
chỉ là một lũ giả mạo, được Kẻ Thù tạo ra trong Bóng
Tối Lớn, nhại lại người Ent, cũng tựa như Orc nhại
lại người Tiên. Chúng ta mạnh hơn Quỷ Khổng Lồ.
Chúng ta được tạo nên từ xương của đất. Chúng ta có
thể chẻ đá như rễ cây, nhưng còn nhanh hơn, nhanh
hơn nhiều, nếu tinh thần chúng ta được đánh thức!
Nếu chúng ta không bị đẵn xuống, hay bị hủy diệt
bằng lửa hoặc ma thuật, chúng ta có thể chẻ Isengard
ra từng mảnh và đập tường thành gạch vụn.”

“Nhưng Saruman sẽ cố ngăn cản ông, phải

không?”

“Hm, à, phải, còn thế nữa. Ta không quên đâu.

Thực sự là ta đã nghĩ rất lâu về điều đó. Thế nhưng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.