CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 154

của ta, những bài ca cũng giống như cây chỉ ra quả
theo mùa vụ và cách thức riêng: và đôi khi chúng lại
héo mòn trái vụ.”

Đoàn người Ent tiếp tục sải bước với tốc độ lớn.

Họ đã đi xuống một nếp đất dài đổ về phía Nam; giờ
họ bắt đầu trèo lên, lên mãi, lên đến dãy núi cao phía
Tây. Khu rừng đã rớt lại phía duới, họ đi qua những
cụm bạch dương thưa thớt, rồi qua những triền dốc
trơ trụi chỉ có vài cây thông gầy guộc. Mặt trời lặn
sau lưng đồi tối sẫm ở phía trước. Hoàng hôn xám xịt
buông xuống.

Pippin nhìn về phía sau. Số lượng người Ent đã

tăng lên - điều gì đang xảy ra vậy? Nơi họ vừa vượt
qua lẽ ra chỉ là những triền dốc trơ trụi và mờ ảo, cậu
nghĩ mình đã nhìn thấy những khóm rừng. Nhưng
rừng ấy đang chuyển động! Có lẽ nào cây cối rừng
Fangorn đã thức tỉnh, và toàn bộ khu rừng đều đang
trỗi dậy, đều đang hành quân vượt núi đồi để tham
chiến? Cậu dụi mắt tự hỏi liệu cơn buồn ngủ và bóng
tối có đang lừa dối cậu không; thế nhưng những hình
thù to lớn màu xám vẫn đều đặn tiến lên. Có tiếng
động gì đó nghe như tiếng gió thổi bên trong rất
nhiều cành lá. Đoàn Ent đã tiến gần đến đỉnh sống
núi và tất cả tiếng hát đều ngưng bặt. Đêm buông
xuống, chỉ còn lại một bầu tĩnh mịch: chẳng nghe
thấy gì ngoài tiếng run rẩy thoang thoảng của đất bên
dưới chân Ent, và tiếng xào xạc, tựa chút thì thầm của
lá cây đang lướt đi. Cuối cùng họ cũng lên được phía
trên đỉnh, và nhìn xuống khoảng không tăm tối bên
dưới: khe núi khổng lồ nơi tận cùng dãy núi: Nan
Curunír, Thung Lũng của Saruman.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.