CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 190

chiếc rìu. “Vì đầu Gandalf giờ đã bất khả xâm phạm,
chúng ta hãy đi tìm cái khác thích hợp hơn mà bổ!”

“Cái đó không phải tìm ở xa đâu,” Gandalf đứng

dậy nói. “Đi thôi! Chúng ta đã tiêu hết thời gian cho
phép vào việc hội ngộ bạn bè từng xa cách rồi. Giờ
cần phải khẩn trương đấy.”

Ông lại quấn quanh người chiếc áo choàng cũ nát,

rồi dẫn đường. Theo sau ông họ nhanh chóng xuống
khỏi thềm đá cao rồi chọn đường quay lại xuyên qua
khu rừng, xuống phía bờ sông Luồng Ent. Họ không
nói thêm lời nào nữa, cho đến khi lại một lần nữa
dùng chân đứng trên thảm cỏ dưới hiên rừng
Fangorn. Không thấy có dấu hiệu nào của lũ ngựa.

“Chúng không quay lại rồi,” Legolas nói. “Sẽ là

một chuyến đi bộ mệt nhọc đây!”

“Tôi không đi bộ đâu. Thời gian cấp bách rồi,”

Gandalf nói. Rồi ngẩng đầu lên ông huýt một hồi sáo
dài. Hồi sáo lanh lảnh và chói tai đến nỗi những
người khác sững người không thể tin âm thanh đó lại
phát ra từ cặp môi già nua rậm râu kia. Ông huýt ba
lần; rồi văng vẳng từ tít xa họ dường như nghe thấy
tiếng hí của một con ngựa theo cơn gió Đông vọng
đến từ phía đồng bằng. Họ băn khoăn chờ đợi. Chẳng
lâu sau có thêm tiếng sải vó cất lên, ban đầu không
hơn gì những rung động nhẹ dưới mặt đất chỉ một
mình Aragorn đang nằm trên cỏ là nhận thấy được,
rồi mỗi lúc một to hơn và rõ hơn mà thành một nhịp
rộn ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.