CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 249

nhọc. Song cây rìu của tôi vẫn đang ngứa ngáy trong
tay. Hãy cho tôi một hàng cổ Orc và đủ không gian
để múa rìu, tất cả mệt nhọc sẽ trút khỏi tôi!”

Thời gian chậm chạp trôi qua. Xa tít phía dưới

thung lũng những đốm lửa vẫn cháy rải rác. Những
đội quân Isengard giờ đang lặng lẽ tiến tới. Đèn đuốc
của chúng đang quanh co trườn lên lòng chảo thành
nhiều hàng.

Đột nhiên từ phía Hào nổi lên tiếng hò hét, và

những tiếng hô xung trận của con người. Lửa đuốc
xuất hiện bên bờ hào và dồn lại dày đặc nơi lối vào.
Nhưng rồi chúng lại tản ra và biến mất. Một toán
người phi ngựa quay lại, băng qua cánh đồng, phóng
lên sườn dốc, đến cổng Lũy Tù Và. Đội quân bọc hậu
của Westfold đã bị đẩy lùi vào trong.

“Kẻ thù đến gần lắm rồi!” Họ nói. “Bọn tôi đã bắn

toàn bộ số tên hiện có, và rải đầy Orc xuống Hào.
Nhưng như vậy vẫn chẳng thể cản được chúng lâu.
Chúng đã bắt đầu leo lên bờ hào ở nhiều chỗ, dày đặc
như một đàn kiến. Nhưng bọn tôi đã dạy cho chúng
biết rằng không nên mang theo đuốc.”

Lúc này đã quá nửa đêm. Bầu trời đen kịt, và sự

im ắng trong bầu không khí nặng nề dự báo sắp có
bão tố. Đột nhiên những đám mây bị thiêu đốt bởi
một ánh chớp chói lòa. Những tia sét tỏa nhánh đánh
xuống dãy đồi phía Đông. Trong phút chốc chăm chú
lính canh trên các tường thành thấy toàn bộ khoảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.