CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 455

nhưng rộn vang đầy hung gở, những hồi tù và cùng
tiếng trống dồn mạnh mẽ từ Barad-dûr vang vọng
khắp các thung trũng bên trong. Lại thêm một ngày
khủng khiếp ăm ắp sợ hãi và cực nhọc đến với
Mordor; đội quân gác đêm được triệu về những hầm
tối và hang sâu, còn đội gác ngày, với những con mắt
xấu xa tàn ác, đang hành quân đến chốt. Ánh thép lập
lòe mờ ảo trên tường thành.

“Chà, vậy là chúng ta đến nơi rồi đấy!” Sam nói.

“Đây là Cổng, và tôi trông nó có lẽ là nơi xa nhất mà
chúng ta đến được. Ôi trời, nếu nhìn thấy tôi lúc này,
Bõ Già sẽ nghĩ ra lắm câu mà nói với tôi đấy! Ông
vẫn thường nói tôi sẽ đi đến chỗ chẳng ra gì nếu
không chịu nhìn xem đang bước đi đâu. Nhưng giờ
tôi không cho rằng sẽ được gặp lại ông cụ nữa. Ông
sẽ mất cơ hội nói câu đã bảo với mi rồi mà Sam: thật
tiếc quá đi. Phải chi tôi được nhìn thấy lại khuôn mặt
già của ông, ông cứ việc luôn mồm mắng tôi đến
chừng nào đứt hơi thì thôi. Tuy nhiên tôi sẽ phải đi
rửa ráy trước đã, nếu không ông chẳng nhận ra tôi
đâu.

“Tôi cho rằng có hỏi ‘giờ chúng ta sẽ đi đường

nào?’ cũng chẳng được tích sự gì. Ta chẳng đi xa hơn
được nữa - trừ phi chúng ta đến xin lũ Orc cho đi
nhờ.”

“Không, không!” Gollum nói. “Vô ích thôi.

Chúng ta chẳng đi xa hơn được nữa. Sméagol đã bảo
rồi. Gã nói: chúng ta sẽ đến Cổng, rồi chúng ta sẽ
thấy. Và chúng ta thấy rồi. Ô phải, bảo bối à, chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.