CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 462

cho ngươi, ngươi sẽ tuân theo, ngay cả nếu nghe lệnh
nhảy xuống từ vách núi hoặc ném mình vào lửa. Và
mệnh lệnh của ta là thế đấy. Vậy nên hãy cẩn thận,
Sméagol!”

Sam nhìn cậu chủ vẻ đồng tình, và cả ngạc nhiên:

Frodo mang một vẻ mặt và giọng điệu mà chú chưa
từng được biết. Lúc nào chú cũng đinh ninh rằng lòng
tốt của cậu Frodo kính yêu lớn đến nỗi chắc hẳn phải
bao gồm một hàm lượng mù quáng đáng kể. Dĩ nhiên
chú cũng đoan chắc một niềm tin mâu thuẫn rằng cậu
Frodo là người thông thái nhất thế giới (may ra còn
ngoại lệ là ông Bilbo và Gandalf). Gollum, bằng cách
riêng của gã, nhưng đáng thông cảm hơn bởi quãng
thời gian quen biết ngắn ngủi hơn nhiều, có lẽ cũng
đã mắc sai lầm tương tự, lẫn lộn lòng tốt và sự mù
quáng. Dù thế nào những lời nói này cũng đã khiến
hắn kinh sợ mất vía. Gã phủ phục xuống mặt đất và
chẳng nói được từ nào cho rõ tiếng ngoài chủ nhân dễ
thương
.

Frodo kiên nhẫn đợi một lát rồi cậu lại lên tiếng

nhưng ít lạnh lùng hẳn. “Nào, Gollum hay Sméagol
thì tùy ngươi, hãy nói cho ta biết về đường kia đi, và
nếu có thể hãy cho ta thấy có hy vọng nào ở đó, đủ để
thuyết phục ta rẽ khỏi con đường bằng phẳng. Ta
đang rất vội.”

Nhưng Gollum lại đang rơi vào một tình trạng

thảm hại, và lời đe dọa của Frodo đã khiến gã khá
suy sụp. Chẳng dễ gì moi ra được thông tin rõ ràng
nào từ gã, giữa những tiếng lẩm bẩm và tiếng rít the
thé, chốc chốc lại gián đoạn để cho gã bò xuống nền
đất và cầu xin cả hai người hãy tốt với “Sméagol bé
bỏng tội nghiệp”. Một lúc sau gã mới dần trấn tĩnh lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.