CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 463

đôi chút, và thu thập từng chút thông tin rời rạc,
Frodo hiểu rằng nếu cứ theo con đường rẽ về phía
Tây dãy Ephel Dúath sẽ đến được một ngã tư trong
vòng cây cối tối sẫm. Về phía bên phải có một con
đường dẫn xuống Osgiliath và những cây cầu qua
dòng Anduin; còn ở giữa, con đường tiếp tục hướng
về phía Nam.

“Đi mãi, đi mãi, đi mãi,” Gollum nói. “Bọn ta

chưa bao giờ đi đường đó, nhưng người ta nói nó đi
suốt một trăm lý, cho đến khi nhìn thấy vùng Nước
Lớn không bao giờ đứng yên. Có rất nhiều cá ở đó,
và cả những con chim lớn ăn cá: chim rất ngon:
nhưng bọn ta chưa bao giờ đến đó, than ôi! Bọn ta
chưa bao giờ có cơ hội. Và xa hơn nữa lại có thêm
những vùng đất khác, người ta nói vậy, nhưng ở đó
tên Mặt Vàng rất nóng, mây chẳng có, con người dữ
tợn và có khuôn mặt tối tăm. Bọn ta không muốn
thấy nơi đó.”

“Chẳng ai muốn cả!” Frodo nói. “Nhưng đừng lan

man ra khỏi đường của ngươi nữa. Thế lối rẽ thứ ba
thì sao?”

“Ồ phải, ồ phải, có con đường thứ ba nữa,”

Gollum nói. “Đó là con đường bên trái. Ngay lập tức
nó trèo lên, lên mãi, vòng vèo và leo ngược lại phía
những bóng đen cao lớn. Khi nó đi vòng qua tảng đá
đen, người sẽ thấy nó, đột nhiên người sẽ thấy nó
ngay phía trên, và người sẽ muốn trốn đi.”

“Thấy nó, thấy nó? Ngươi sẽ thấy gì?”

“Thành trì cổ, rất cổ, giờ thì rất khủng khiếp. Bọn

ta từng được nghe chuyện từ phương Nam, khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.