CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 465

Nhưng chủ nhân buộc phải đi đường đó. Đó là con
đường khác duy nhất. Bởi dãy núi ở đó thấp hơn, và
con đường cổ cứ đi lên mãi lên mãi, cho đến khi nó
đến được con đèo tăm tối ở trên đỉnh, và rồi nó lại đi
xuống, xuống mãi - xuống đến Gorgoroth.” Giọng gã
chìm xuống chỉ còn là tiếng thì thầm và gã rùng
mình.

“Nhưng nếu vậy thì đường đó có ích cho bọn ta

làm sao được?” Sam hỏi. “Rõ ràng Kẻ Thù thông
thạo tất cả núi non của hắn, vậy liệu con đường đó có
bị canh phòng cẩn mật như ở đây không? Tòa tháp đó
không bỏ trống chứ?”

“Ồ không, không trống!” Gollum thì thầm. “Nó

có vẻ như bỏ trống, nhưng không phải vậy, ồ không!
Nhiều thứ đáng sợ sống ở đó. Orc, phải lúc nào cũng
có Orc; nhưng những thứ tồi tệ hơn, những thứ tồi tệ
hơn cũng sống ở đó. Con đường leo đến ngay dưới
bóng tường thành và đi qua cổng. Chẳng có gì di
chuyển trên đường mà chúng không biết. Những thứ
bên trong biết hết: đó là bọn Gác Câm.”

“Vậy ra đó là lời khuyên của ngươi,” Sam nói,

“rằng chúng ta sẽ phải vượt qua một hành trình xa xôi
khác về phía Nam, để đến đó rồi mới phát hiện ra,
nếu có lúc nào đến đó, rằng chúng ta lại rơi vào tình
thế khó khăn giống y như lúc này hoặc thậm chí còn
tồi tệ hơn sao?”

“Không, dĩ nhiên là không,” Gollum nói. “Hobbit

phải biết, phải cố hiểu. Hắn chẳng nghĩ bị tấn công
đường đó. Con Mắt của hắn nhìn khắp hướng, nhưng
chú ý một số nơi kỹ hơn một số nơi khác. Hắn chẳng
thể nhìn thấy mọi thứ cùng một lúc, chưa thể. Các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.