CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 472

“Phải, có lẽ vậy,” Frodo nói. “Thế nhưng vật cưỡi

của chúng thì lại nhìn được. Và những con vật có
cánh giờ chúng đang cưỡi có lẽ còn nhìn tốt hơn bất
cứ con vật nào khác. Chúng giống như lũ chim ăn xác
thối khổng lồ. Chúng đang tìm kiếm gì đó: tôi sợ là
Kẻ Thù đang tăng cường tuần tra.”

Cảm giác khiếp sợ trôi qua, thế nhưng bầu tĩnh

lặng bao trùm đã bị phá vỡ. Mất một lúc họ vừa bị cắt
rời khỏi thế giới, như thể ở trên một hòn đảo vô hình;
giờ đây họ lại nằm phơi ra trần trụi, mối nguy hiểm
đã trở lại. Nhưng Frodo vẫn không nói gì với Gollum
hoặc đưa ra lựa chọn của cậu. Mắt cậu nhắm nghiền,
như thể đang chìm trong giấc mộng, hoặc đang nhìn
sâu vào trái tim và ký ức của mình. Cuối cùng cậu
cũng thức tỉnh và đứng dậy, dường như sắp lên tiếng
và quyết định. Nhưng bỗng, “nghe kìa!” cậu nói. “Có
gì vậy?”

Một nỗi sợ hãi mới lại trùm lên họ. Họ nghe thấy

những tiếng hát và tiếng hò hét khàn khàn. Ban đầu
chúng dường như còn ở tít xa, nhưng mỗi lúc một
gần hơn: chúng đang tiến thẳng về phía họ. Nảy ra
trong tâm trí cả ba là ý nghĩ lũ Kỵ Sĩ Đen đã phát
hiện ra họ và cử một đội quân vũ trang đến bắt:
dường như chẳng có tốc độ nào là quá nhanh đối với
những tay chân khủng khiếp của Sauron. Họ nép
mình nghe ngóng. Những tiếng người, tiếng va chạm
của vũ khí và yên cương ngựa đã ở gần lắm rồi.
Frodo và Sam hơi nới lỏng những thanh kiếm nhỏ bé
khỏi vỏ. Bỏ chạy lúc này là không thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.