CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 471

là bộ xương khô của một đứa con loài Người, ít mụn
quần áo rách rưới còn vương trên thân, đôi tay và đôi
chân dài gần như chỉ là những khúc xương trắng gầy
guộc: chẳng dính chút thịt nào cho bõ một cú mổ.

Frodo gục mặt xuống hai đầu gối, còn Sam lại

ngửa ra, hai tay đặt ra sau đầu, mắt nhìn ra sau mũ
trùm hướng lên bầu trời trống trải. Ít nhất thì nó cũng
trống trải trong một lúc lâu. Thế nhưng ngay sau đó
Sam nghĩ mình vừa nhìn thấy một hình thù đen sẫm
như chim đang lượn vòng trong tầm mắt, rồi lơ lửng,
và rồi lại lượn bay mất. Hai con nữa xuất hiện, rồi
đến lượt con thứ tư. Chúng trông rất nhỏ, song vì một
lý do nào đó, chú biết chúng rất lớn, với sải cánh
khổng lồ, bay ở tít trên cao. Chú che mắt lại và chúi
người xuống phía trước. Vẫn là nỗi sợ hãi báo động
mà chú đã cảm nhận được khi ở gần lũ Kỵ Sĩ Đen, sự
kinh hoàng bất lực đến cùng tiếng thét trong gió và
bóng đen trên mặt trăng, cho dù giờ đây nó không
quá tuyệt vọng hay bức bách: mối họa này ở xa hơn.
Nhưng nó vẫn là một mối họa. Frodo cũng cảm thấy
được. Suy tư của cậu bị cắt đứt. Cậu cựa mình và run
rẩy nhưng cậu không nhìn lên. Gollum nằm rúm ró
chân tay như một con nhện bị dồn vào góc tường.
Những hình thù có cánh lượn vòng, rồi chúi xuống
rất nhanh, và tăng tốc quay trở lại Mordor.

Sam hít một hơi sâu. “Bọn Kỵ Sĩ lại lên trời rồi

đấy,” chú nói bằng một giọng thì thầm khàn khàn.
“Tôi đã thấy chúng. Cậu có nghĩ chúng nhìn thấy
chúng ta hay không? Chúng ở rất cao. Và nếu chúng
là bọn Kỵ Sĩ Đen, giống như lúc trước, thì chúng
chẳng thể nhìn được gì nhiều vào ban ngày, phải vậy
chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.