CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 475

những câu chuyện nữa, và tin tức từ miền Nam,
ngươi biết đấy. Vào những ngày xa xưa, thỉnh thoảng
người Hobbit cũng tham gia vào những chuyến đi.
Không hẳn là có nhiều người đã trở về, cũng không
hẳn những gì họ nói đều đáng tin: đó là tin tức từ
Bree
chứ không phải chắc như lời Quận, như người
ta vẫn nói. Thế nhưng ta có nghe chuyện về những
người cao lớn mãi dưới mạn các Xứ Nắng. Trong
những câu chuyện đó bọn ta gọi họ là Swerting; và
người ta nói họ cưỡi khổng tượng mỗi lần chiến đấu.
Họ chồng cả nhà cửa, tháp cao lên lưng con vật đó,
và bọn khổng tượng ném đá và cây cối vào nhau. Vậy
nên lúc ngươi nói ‘Con Người từ miền Nam, mặc
toàn đỏ và vàng,’ ta đã hỏi ‘có con khổng tượng nào
không?’ Bởi nếu có, ta sẽ đi xem thế nào, dù nguy
hiểm hay không. Nhưng giờ ta cho rằng mình sẽ
chẳng bao giờ được thấy một con khổng tượng. Có lẽ
chẳng có con vật nào như thế cả.” Chú thở dài.

“Không, không có khổng tượng,” Gollum lặp lại.

“Sméagol chưa từng nghe về chúng. Gã không muốn
thấy chúng. Gã không muốn chúng tồn tại. Sméagol
muốn đi khỏi đây và trốn ở nơi nào an toàn hơn.
Sméagol muốn chủ nhân đi. Chủ nhân dễ thương,
người không định đi cùng Sméagol sao?”

Frodo đứng lên. Ngay giữa lúc lo lắng mà cậu

phải phá lên cười khi thấy Sam phô diễn bài vè cổ
Khổng tượng vẫn thường được ngâm bên bếp lửa, và
tràng cười đã giải phóng cậu ra khỏi sự do dự. “Tôi
ước gì chúng ta có một nghìn con khổng tượng, còn
Gandalf thì cưỡi trên con đầu đàn màu trắng,” cậu
nói. “Rồi có lẽ chúng ta sẽ mở được đường vào vùng
đất xấu xa kia. Nhưng chúng ta lại không có thứ đó;
chỉ có những đôi chân mệt mỏi của mình mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.