CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 478

Ánh sáng đang hửng lên phơi ra trước mặt họ một

vùng đất đã bớt trơ trụi và hoang tàn. Dãy núi vẫn
đứng sừng sững thật đáng ngại bên trái, nhưng họ đã
nhìn thấy con đường về Nam ở ngay gần, giờ đang
rời khỏi vùng chân đồi đen đúa mà chạy xiên về phía
Tây. Xa hơn nữa là những sườn dốc phủ đầy cây cối
thẫm màu trông như những đám mây đen, nhưng trải
ra khắp xung quanh họ là một truông đất hoang lộn
xộn, mọc đầy thạch nam, đậu chổi, sơn thù du, và
những giống cây bụi khác mà bọn họ không biết tên.
Đây đó họ còn nhìn thấy những khóm thông cao lớn.
Trái tim hai chàng Hobbit rộn ràng lên đôi chút bất
chấp nỗi mệt mỏi: bầu không khí tươi trong thơm
ngát khiến họ liên tưởng đến vùng cao trên Tổng Bắc
xa xôi. Thật tốt khi được trì hoãn ít ngày, được bước
đi trên vùng đất mới chỉ nằm dưới sự cai trị của Chúa
Tể Hắc Ám vài năm nay và vẫn chưa hoàn toàn rơi
vào mục ruỗng. Thế nhưng họ không quên mối hiểm
nguy, Cổng Đen vẫn còn quá gần, dù đã khuất sau
những ngọn núi cao ảm đạm.Trong lúc ngày còn chưa
tắt, họ cố tìm xung quanh chỗ ẩn náu hòng tránh
những con mắt xấu xa.

Buổi ngày trôi qua đầy bứt rứt. Họ nằm lút trong

thảm thạch nam mà nhẩm đếm những giờ khắc chậm
chạp, dường như chẳng mấy đổi khác, bởi họ vẫn
đang ở dưới bóng dãy núi Ephel Dúath, còn mặt trời
thì đã bị che khuất. Thỉnh thoảng Frodo ngủ thiếp đi,
sâu và thanh thản, không biết vì tin tưởng Gollum
hay vì quá mệt mỏi chẳng còn lo lắng nổi về gã;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.