CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 637

trên cái đầu đang cúi xuống. Một con mắt lớn tối
sầm.

Lúc này đây sinh vật khốn khổ kia đang ở ngay

bên dưới mụ, tạm thời nằm ngoài tầm với của ngòi
đốt và móng vuốt mụ. Cái bụng khổng lồ của mụ tỏa
thứ ánh sáng bệnh hoạn ở ngay trên đầu, mùi hôi thối
gần như quật ngã chú. Thế nhưng cơn tức giận của
chú vẫn còn đủ cho một đòn nữa, và trước khi mụ có
thể hạ mình đè bẹp chú, bóp nghẹt chú cùng toàn bộ
dũng khí láo xược của chú, chú đã kịp dồn toàn bộ
sức lực trong tuyệt vọng để vung lưỡi dao tiên sáng
nhoáng chém một đường dài.

Nhưng Bà Nhện không phải lũ rồng, mụ chẳng có

điểm mềm yếu nào ngoại trừ những con mắt. Lớp da
ngoài từ bao đời của mụ sần sùi, đầy u cục và mụt
mủ, nhưng vẫn đang dày lên một cách ma quái từ bên
trong, hết lớp này đến lớp khác. Thanh kiếm đã rạch
lên một vệt khủng khiếp, nhưng những nếp da kinh
tởm đó chẳng thể bị xuyên thủng bởi bất cứ sức mạnh
con người nào, dù là Tiên hay Người Lùn rèn thép để
bàn tay Beren hay Túrin sử dụng. Mụ oằn người dưới
nhát chém rồi nhổm cái bụng là túi thịt khổng lồ lên
trên đầu Sam. Chất độc sùi ra ùng ục từ vết thương.
Lúc này mụ giạng chân, lại đè thân hình khổng lồ lên
chú một lần nữa. Quá sớm. Bởi Sam vẫn đứng vững
trên hai chân, chú thả thanh kiếm của mình xuống,
nắm lấy lưỡi dao tiên bằng cả hai tay hướng thẳng lên
trên chắn lại tấm trần khủng khiếp đó; và Bà Nhện,
bằng lực đè từ quyết tâm tàn nhẫn của chính mụ, với
sức mạnh lớn hơn bất cứ đôi tay chiến binh nào, đã tự
lao mình vào mũi nhọn. Nó chọc vào sâu, rất sâu,
trong khi Sam từ từ bị ép xuống nền đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.