CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 653

Chú đứng lại trong giây lát, thở dốc, tay giữ chặt

lấy ngực. Rồi chú quệt tay áo lên mặt, lau đi những
bụi bẩn, mồ hôi, và nước mắt. “Quỷ tha ma bắt đồ
bẩn thỉu!” chú nói, rồi lao theo chúng vào bóng tối.

Dường như đường hầm không còn quá tối nữa,

chỉ giống như lúc chú vừa bước ra khỏi màn sương
mỏng đi vào một vùng khói đặc. Sự mệt mỏi trong
chú mỗi lúc một tăng, nhưng ý chí của chú lại cứng
rắn hơn nữa. Chú tưởng như có thể thấy ánh đuốc
cách không xa phía trước, song dù cố thế nào chú vẫn
chẳng thể đuổi kịp. Lũ Orc di chuyển rất nhanh trong
đường hầm, hơn nữa chúng lại biết nằm lòng đường
hầm này; bởi, dù có Bà Nhện, chúng vẫn thường
buộc phải sử dụng nó, lối đi nhanh nhất đến Thành
Phố Chết bên kia dãy núi. Chúng không biết đường
hầm chính và hang tròn lớn, nơi Bà Nhện chiếm làm
nơi trú ngụ từ hàng đời trước, đã được đào từ bao giờ,
thế nhưng chính chúng đã đào rất nhiều đường phụ ở
cả hai vách hầm để tránh xa động của mụ trong
những chuyến đi qua lại phục vụ công chuyện của
chủ nhân chúng. Đêm nay chúng không định xuống
sâu, mà chỉ khẩn trương tìm đường nhánh quay lại
tòa tháp canh trên vách núi. Đa số bọn chúng đều
phấn khởi, mừng rỡ vì thứ chúng tìm thấy, vừa chạy
chúng vừa hò hét ầm ĩ theo đúng tác phong của giống
loài chúng. Sam nghe thấy âm thanh chói gắt chúng
phát ra, vô âm sắc và khó nghe trong bầu không khí
chết, và chú phân biệt được hai giọng nói trong số
còn lại: chúng to hơn, và ở gần chú hơn. Có vẻ như
chỉ huy của hai đội quân đang bọc hậu sau cùng, và
vừa đi vừa tranh cãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.