CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 87

“Lũ giòi!” quân Isengard chế nhạo. “Bọn mày

chín rồi đấy. Lũ Da Trắng sẽ bắt bọn mày mà ăn thịt.
Chúng đang đến đấy!”

Tiếng thét của Grishnákh đã chứng tỏ điều này

không chỉ là giễu cợt. Những kỵ binh, đang phóng rất
nhanh, quả đã hiện trong tầm mắt: vẫn còn xa ở đằng
sau nhưng đang tiến lại gần lũ Orc, tiến lại gần như
cơn thủy triều chực cuốn lấy những kẻ đang sa trong
cát lầy.

Quân Isengard bắt đầu chạy với tốc độ gấp đôi lúc

trước khiến Pippin phải kinh ngạc, chúng vọt lên
khủng khiếp dù chúng đã ở chặng cuối cuộc đua. Rồi
cậu thấy mặt trời đang chìm dần, lặn xuống phía sau
Dãy Núi Mù Sương; bóng tối lan ra khắp vùng đất.
Đám quân từ Mordor rướn đầu lên và cùng bắt đầu
tăng tốc. Khu rừng tối đen gần sát. Chúng đã vượt
qua một vài cây lớp ngoài. Đất bắt đầu dốc lên, mỗi
lúc một dựng đứng; nhưng lũ Orc không hề dừng
chân. Cả Uglúk lẫn Grishnákh đều hò hét, thúc giục
chúng tiếp tục đến nỗ lực cuối cùng.

“Chúng sẽ làm được. Chúng sẽ thoát được,”

Pippin nghĩ bụng. Rồi cậu cố xoay cổ lại, đủ để liếc
một mắt qua vai về phía sau. Cậu thấy đội kỵ binh ở
phía Đông, giờ đã ngang với lũ Orc, đang sải vó trên
đồng bằng. Hoàng hôn mạ bóng những mũi giáo, mũ
trụ của họ, làm ánh lên những mái tóc sáng màu đang
tung bay. Họ đang vây lấy lũ Orc, dồn chúng lại, xua
chúng dọc theo dòng sông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.