CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 227

Chương I

THÁP CIRITH UNGOL

Sam đau đớn nhấc mình khỏi mặt đất. Trong một thoáng chú tự hỏi

mình đang ở đâu, rồi ngay sau đó cả đau đớn và tuyệt vọng cùng quay trở
lại. Chú đang ở trong bóng tối dày đặc bên ngoài cổng ngầm của đồn lũy
Orc; hai cánh cửa đồng thau đã khép chặt. Chú hẳn đã ngã xuống choáng
váng khi lao đầu vào cửa; nhưng chú không biết mình đã nằm ở đây bao
lâu. Lúc đó chú hừng hực bốc lửa, tuyệt vọng và tức giận; giờ đây chú run
rẩy và lạnh buốt. Chú bò tới bên cửa, áp tai lên nghe ngóng.

Xa phía trong chú mơ hồ nghe thấy tiếng lũ Orc ồn ào, nhưng rất

nhanh chúng ngưng bặt hoặc đi ra khỏi tầm nghe, và tất cả tĩnh lặng. Đầu
chú đau nhức, mắt chú thấy những đốm sáng ma trơi trong bóng tối, nhưng
chú cố gắng trấn tĩnh lại và suy ngẫm. Rõ ràng là kiểu gì chú cũng không có
hy vọng vào được đồn lũy Orc qua cổng đó; có thể phải đợi ở đây hàng
ngày trời nó mới được mở ra, mà chú thì không đợi được: thời gian lúc này
quý giá đến tuyệt vọng. Không còn nghi ngờ gì nữa: bổn phận của chú là
phải cứu cậu chủ của mình hoặc bỏ mạng trong khi cố gắng hoàn thành
nhiệm vụ.

“Bỏ mạng có lẽ khả dĩ hơn, và đằng nào cũng dễ hơn vô khối,” chú

rầu rĩ tự nhủ, trong lúc tra thanh Mũi Đốt vào vỏ và rời khỏi những cánh
cửa đồng. Chú chầm chậm mò mẫm quay lại dọc theo đường hầm trong
bóng tối, không dám sử dụng nguồn ánh sáng tiên; trên đường, chú cố gắng
chắp nối lại những sự kiện kể từ khi Frodo và chú rời Ngã Tư. Chú tự hỏi
lúc này là mấy giờ. Đâu đó giữa hôm nay và hôm sau, chú đoán vậy; nhưng
ngay cả ngày tháng chú cũng hoàn toàn mất dấu rồi. Chú đang ở một vùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.