CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 315

“Còn tôi,” Legolas nói, “sẽ tản bộ trong những vạt rừng trên vùng đất

tươi đẹp này, như thế là đủ nghỉ ngơi rồi. Trong những ngày tới, nếu chúa
Tiên của tôi cho phép, một vài người tộc tôi sẽ lui tới đây sống; chúng tôi sẽ
mang đến phúc lành cho vùng đất, trong một thời gian. Trong một thời gian:
một tháng, một đời, một trăm năm của Con Người. Nhưng dòng Anduin ở
gần bên, và dòng Anduin dẫn ra Biển. Ra Biển Khơi!

Ra Biển, ra Biển Khơi! Mòng trắng nôn nao gọi,
Bọt trắng xốn xang bay, gió muối cồn cào thổi.
Về Tây, hút về Tây, vầng dương chìm đỏ ối.
Tàu xám, tàu xám ơi, có nghe ngàn tiếng nói
Tự bao đời tiếp nối trước ta từng lên đường?
Ta sẽ đi, đi khỏi cánh rừng quê thân thương;
Vì ngày đang cạn dần, vì năm đang chảy hết.
Ta lẻ loi một buồm sẽ vượt ngàn cõi nước.
Sóng vỗ bờ sóng tràn, Bờ Cuối dài sóng biếc,
Ngàn tiếng gọi reo vang vẫy gọi về Đảo Mất,
Nơi chân người không bước, Quê Tiên Eressëa,
Nơi lá không bén đất: muôn đời gia hương ta!”

Và vừa hát như vậy, Legolas vừa đi xuống đồi.

Rồi những người khác cũng rời đi, và Frodo cùng Sam trở về giường

ngủ. Vào buổi sáng, họ lại thức dậy trong hy vọng và yên bình; và họ ở lại
Ithilien suốt nhiều ngày. Vì Đồng Cormallen, nơi đạo quân đóng trại, ở gần
Henneth Annûn, và có thể nghe thấy trong đêm tiếng dòng suối chảy từ con
thác trào qua ô cửa đá và trôi qua những cánh đồng hoa cỏ tới hòa cùng
những con sóng dòng Anduin bên Đảo Cair Andros. Những người Hobbit
vẩn vơ đây đó và tới thăm những nơi từng đi qua trước kia; Sam luôn hy
vọng có thể bắt gặp thoáng qua, biết đâu đấy, con Khổng Tượng trong bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.