CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 340

Những sàn đá mát lạnh và những cái bóng hình con thuyền nhấp nhô

trên những bức tường.

Nơi các bậc tiền bối nhợt nhạt, có những móng chân dai bền và hơi thở

toả mùi bản đồ ố vàng, thì thầm những tiếng xào xạc của giấy.

Nơi những con thạch sùng trong mờ sống đằng sau những bức tranh cổ.

Nơi những giấc mơ bị bắt giữ và tái tạo.

Nơi một bóng ma người Anh bị liềm ghim vào thân cây và đã được hai

đứa trẻ sinh đôi giải thoát. Lúc đội Cảnh sát lê chân qua, họ không nghe
thấy tiếng con ma nài xin. Bằng cái giọng đi truyền giáo của ông ta. Xin lỗi,
các vị có thể. Ừm… có lẽ các vị có… ừm… Liệu các vị có một điếu thuốc
không? Không ư?… Không, tôi cho là không phải thế.

Ngôi nhà Lịch sử.

Nơi mà trong những năm tiếp đó, cuộc Khủng bố đã bị chôn vùi trong

một nấm mộ nông choèn.


Đó là một ngôi nhà đẹp.

Đã có thời các bức tường trắng muốt. Mái ngói đỏ tươi. Nhưng giờ đây,

mầu sắc đã nhạt nhoà vì thời tiết. Những bụi cây tràn ngập những mầu sắc
tự nhiên. Mầu xanh của rêu. Mầu nâu của đất. Mầu đen của đổ nát. Làm cho
ngôi nhà trông già cỗi hơn thực. Hệt như một kho báu chìm nghỉm, được
vớt lên từ đáy đại dương. Cá mập chạm vào và đeo bám. Im lặng bao trùm.
Thở những bong bóng qua những cửa kính v

Một mái hiên sâu chạy vòng quanh. Những căn phòng đều tụt vào, chôn

vùi trong bóng tối. Mái ngói sụp xuống như thành một con tầu lật sấp, rộng
lớn. Những cái xà mục nát đặt trên những cái cột có thời trắng trẻo, đã oằn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.