CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 345

Họ bước lùi ra xa anh. Như những thợ thủ công lành nghề đánh giá tác

phẩm của mình. Lùi ra xa để tìm thấy những nét đẹp.

Tác phẩm của họ, bị Chúa trời và Lịch sử, Đàn ông, Đàn bà và (trong

những giờ sắp tới), bị Trẻ con từ bỏ, nằm cuộn tròn trên sàn. Anh còn tỉnh,
nhưng không hề động đậy.

Sọ anh bị nứt ba chỗ. Mũi anh và cả hai bên xương má đều gẫy nát, làm

mặt anh nhũn bét, không ra hình thù gì. Cú đánh vào miệng làm rách toạc
môi trên và gẫy sáu cái răng, ba cái trong số đó cắm ngập vào môi dưới, lật
ngược nụ cười vốn đẹp đẽ của anh thành ghê tởm. Bốn xương sườn của anh
gẫy vụn, một mảnh đâm vào phổi, làm máu trào ra miệng anh. Máu trên hơi
thở anh đỏ sáng. Tươi. Sủi bọt. Ruột dưới bị rách và xuất huyết, máu tràn
đầy khoang bụng. Xương sống bị gẫy hai chỗ làm cánh tay phải của anh liệt
hẳn và không còn kiểm soát được bàng quang và ruột nữa. Cả hai đầu gối
của anh vỡ vụn.

Vậy mà họ vẫn rút khóa tay ra.

Lạnh to

Mùi kim loại chua loét. Giống mùi tay vịn trên xe buýt bằng thép mà

người bán vé nắm lấy. Chính lúc đó họ chú ý đến những móng tay sơn bóng
của anh. Một trong những người đó tóm lấy chúng, giơ lên vẫy những
người khác một cách đỏm dáng. Họ cười phá lên.

Họ khóa tay anh quặt ra sau lưng.

Cách

Và cách.

Phía dưới Cái Lá May mắn. Một cái lá mùa thu trong đêm tối. Nó làm

cho mùa mưa đến đúng lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.