CHÚA TRỜI CỦA NHỮNG CHUYỆN VỤN VẶT - Trang 47

Nhưng tồi tệ hơn cả là em mang trong lòng hồi ức về một người đàn ông

trẻ có cái miệng của một ông già. Hồi ức về một bộ mặt sưng phồng và nụ
cười méo xệch. Về một con mắt đỏ ngầu mở to, nhìn đây đó rồi chăm chú
nhìn em. Estha. Estha đã làm gì? Em đã nhìn vào khuôn mặt yêu quý đó và
nói: Phải.

Phải, chính là em.

Một con mực phủ kín lời lẽ của Estha, em không thể nói được: Vâng.

Lời nói cứ vướng như một sợi xơ xoài mắc giữa hàm răng. Nó không thể
lấy ra được.

Với một cảm giác hoàn toàn thực dụng, nói cho đúng ra là mọi sự bắt

đầu từ lúc Sophie Mol đến Ayemenem. Hình như mọi việc có thể thay đổi
trong một ngày. Rằng chỉ vài chục giờ đồng hồ mà ảnh hưởng đến suốt cả
đời.


Rằng lúc chúng làm việc đó, vài chục giờ ấy giống như những vật còn

lại sau một trận cháy nhà - chiếc đồng hồ cháy thành than, tấm ảnh cháy
xém, đồ gỗ cháy đen - cần phải kiểm kê và làm sống lại sau trận hủy hoại
đó. Những thứ đã được giữ gìn. Đã được tính toán.

Giống như những sự kiện, những vật dụng thông thường, đã bị đập vỡ

và phải làm lại. Thấm đẫm một ý nghĩa mới.

Cũng có thể cãi rằng chuyện đó thực sự bắt đầu từ hàng ngàn năm trước.

Từ rất lâu, trước khi đạo Thiên Chúa đến trên một chiếc thuyền và thấm vào
Kerala hệt như trà chẩy ra từ một bao đựng trà.

Nó thực sự bắt đầu vào ngày mà Luật Yêu đương ra đời. Luật lệ xếp đặt

nên yêu ai, yêu ra sao.

Và yêu đến chừng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.