CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 132

Xời… – Xán Xán lạ lẫm lườm anh. – Em đã nói rồi, anh sợ gì chứ!

Nếu anh không quen ngủ chung giường với người khác, thì anh ngủ

trên sàn cũng được, nhưng mà nói trước, chăn chỉ có một chiếc, anh

đừng có cướp của em! – Nói rồi Xán Xán nhanh chóng chui t

ọt vào chăn, đắc ý nhìn Triệu Noãn Noãn, vẻ thách thức, không cướp

nổi của em đâu!

Triệu Noãn Noãn không nói năng gì, nhưng sắc mặt rõ là không vui,

tình cảnh này anh cũng đành chấp nhận lẳng lặng cầm cái gối và chiếc chăn
mỏng trải xuống sàn nhà.

Đèn tắt, phòng yên ắng hẳn.

Nhưng Xán Xán không ngủ được, có lẽ không phải vì căng thẳng mà

bởi cô quen ngày nào cũng lướt “net”

đến sáng sớm mới ngủ , hôm nay bị buộc lên giường sớm thế này mà

lại chưa lên cô không quen!

Cô trăn trở trên giường, muốn ngủ mà lại thấy thiếu cái gì đó.

Triệu Noãn Noãn cũng lục sục trên nệm, trời đông giá quá, tuy trong

phòng có chạy điều hòa không khí nhưng ngủ trên sàn nhiên là không dễ
chịu gì. Anh vốn đã khó ngủ, lại bị Xán Xán trở mình liên tục khiến anh
càng khó chịu:

-Em đừng trờ mình như thếđược không? Ồn chết được!

-Anh nghĩ là em muốn trở mình lắm à, em không ngủ được! -Xán Xán

nói, rồi lại trở mình.

- Nằm trên giường mà còn không ngủ được! Triệu Noãn Noãn uất ức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.