CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 134

-Chẳng phải em bảo anh lên giường à? Em xuông sàn mà nằm đi! –

Triệu Noãn Noãn không nể nang nữa.

- Em đâu ngốc thế – Xán Xán ủ rũ.

- Em vốn ngốc mà…

Câu này khiến Xán Xán tức anh ách, thò móng vuốt cào cấu bên mình

Triệu Noãn Noãn:

- Anh nói lại xem, nói lại xem nào…

Nằm cùng giường với Xán Xán đã căng thẳng, ngờ đâu Xán Xán còn

đụng vào thân thể nữa, Triệu Noãn Noãn đâu có thần kinh thép như Tô Xán
Xán, anh chịu không nổi nữa:

- Tô Xán Xán!

Bị quát, Tô Xán Xán giật mình:

-Anh… anh giận à? Ý thức được mình cũng hơi quá, Triệu Noãn Noãn

đành hạ giọng:

- Anh không giận, chi là..- Anh chậm rãi- Xán Xán, dù thếnào em

cũng là con gái, sao không biết ý thức cho mình thế hả?

- Cái gì mà không ý thức? – Xán Xán hỏi dồn.

Thì là… – Triệu Noãn Noãn bỗng nhận thấy ngại ngần không nói

được.

Nói đi, đừng có ấp a ấp úng thế! – Xán Xán nói xong lại thúc

tay vào người anh.

Triệu Noãn Noãn cuống quýt, buột miệng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.