CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 25

- Cái gì?!

Vừa bước vào nhà, Tô Xán Xán rút ngay hai bán đăng ký kết hôn

vung vẩy trước mắt mẹ. Mẹ cô – bà Trần Xuân Kiều lồng lên như một chú
sư tử Hà Đông, chộp lấy hai bản đăng ký, nhìn hết bên nọ đến bên kia rồi
đưa cho ông chồng Tô Kiến Quốc:

- Ông này, đây có phải thật không?

Tô Kiến Quốc ôm đầu:

- Hình như là…

- Ông nhìn lại cho kỹ đi!

- Bố! Mẹ! – Tô Xán Xán cắt ngang câu chuyện thì thầm của bố mọ. –

Bố mẹ không cần phải xem, là thật đây, không tin con có thê đưa đi hỏi.

Trần Xuân Kiều do dự một hồi, cảm thấy con gái nói không tin được,

bèn quay về phía Triệu Noãn Noãn:

- Noãn Noãn, con nói cho cô nghe, chuyện này có phải thật không?

Triệu Noãn Noãn bắt buộc phải gật đầu:

Thật đây ạ!

Mẹ! Mẹ thấy đây, con nói thật mà! – Tô Xán Xán đắc ý hớn hớ.

- Im mồm! – Mẹ cắt ngang lời con gái. – Mẹ làm mẹ của con ngần ấy

năm trời, chẳng lẽ không biết lời nói của con tin được mấy phần à? – Rồi
bà chuyến vẻ mặt hiền từ quay sang Triệu Noãn Noãn. – Noãn Noãn, con
không thể lừa cô được!

Triệu Noãn Noãn chưng hửng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.