CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 275

- Xin hỏi quý anh vừa nói cao danh quý tính là gì? – Cao Vũ lại cất

lời.

- Họ Lạc, Lạc Thiếu Tuấn.

- Ôi chao, Lạc tiên sinh! – Cao Vũ làm ra bộ giật mình giác ngộ. Vậy

tôi gọi anh là Thiếu Tuấn có được không?

Đối phương hơi sững sờ.

- Vâng… không biết quý tính của anh?

- Tôi là Cao Vũ, nhưng… – Cao Vũ cố ý liếc sang Xán Xán đang tối

Sầm mặt – Anh đã là bạn của Xán Xán thì cứ gọi tôi là anh như cô ấy đi, tôi
không khách khí đâu.

Phụt! Một âm thanh rất nhã nhặn phun ra từ miệng Xán Xán, nhất thời

ba người đều dồn mắt vào cô.

Mất mặt! Quá mất mặt! Quan trọng nhất, đây là rượu vin đắt tiền! Xán

Xán cười gượng, hết sức kiềm chế nỗi lòng đau khổ:

- Sơ xuất, sặc ạ…

- Sao lại không cẩn thận thế? – Lạc Thiếu Tuấn không những không

chút không vui mà còn rất ân cần đưa khăn ăn cho cô, coi lường như…
muốn lau mặt cho cô. Xán Xán kinh cả người, đò bừng, nhìn trừng trừng
cái khăn ăn đang từ từ đến sát mặt đột nhiên một cánh tay đưa ra giật phắt
cái khăn ăn từ trong tay Lạc Thiếu Tuấn.

-Để tôi!

Là giọng Triệu Noãn Noãn, sau đó rượu rớt trên mép cô được uống

sạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.