CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 304

* * *

Mảnh giấy cuối cùng không tìm thấy đâu. Xán Xán mặt mày bí xị ra

khỏi siêu thị, tâm trạng sa sút thê thảm.

- Chúng mình đi taxi.

- Hả? – Xán Xán ngẩng nhìn – Chẳng phải anh vừa bảo đi bộ sao?

Triệu Noãn Noãn cười mỉm:

- Hàng nhiều quá, gọi taxi thôi. – Nói rồi anh giơ tay ra vẫy, chiếc taxi

dừng lại.

- Mau lên xe đi, chẳng lẽ em không muốn về? – Triệu Noãn Noãn

giục.

Xán Xán tỉnh ra, vội vàng chui vào xe. Nhìn Xán Xán đã lên xe, Triệu

Noãn Noãn mới buông lỏng tay đang nắm chặt. Thở phào một hơi dài, âm
thanh ấy bị len lén chìm đi trong màu đen của màn đêm. Anh xách các túi
vào trong xe, đúng lúc cửa xe đóng lại thì một nắm giấy nhỏ được ném vụt
ra từ khe cửa, rơi đúng vào khe cống chảy đi, thoắt cái biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.