CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 408

Vương Tiểu Mao nhanh như cắt nhét miếng sô-cô-la vào mồm sau đó

lúng búng nói:

- Được thôi… Nhưng cậu không được ăn sô-cô-la của tớ…

- Được! – Thiếu Tuấn cười tít mắt, xem ra cậu sắp thành người bình

thường rồi!

- Thế tớ có thể gần gũi cậu được không?

- … mẹ ơi! Đồ biến thái!

Vương Tiểu Mao quay mình chạy biến, vừa chạy vừa làm rơi bao

nhiêu là sô-cô-la.

Thiếu Tuần òa khóc, lần này cậu không chỉ không bình thường mà còn

biến thái nữa! Không được! Cậu nhất định phải trở lại làm người bình
thường! Thế là đối tượng thứ hai được chọn, kẻ bị ghét nhất trong lớp: Chu
Đại Cường. Cậu này không có bạn, chắc sẽ dễ dàng nhận lời của Thiếu
Tuấn? Thiếu Tuấn lấy hết can đảm đến bên chỗ ngồi của Chu Đại Cường:

- Xin… xin hỏi… tớ có thể làm bạn với bạn không?

Chu Đại Cường đang chơi với nước mũi nước dãi của mình, cứ xì ra

lại hít vào, xì ra hít vào… Nghe thấy người gọi mình, ngẩng phắt lên.

Bụp… Một vật gì đó bắn ra, trúng áo của Thiếu Tuấn, thoắt cái trên áo

hiện lên một đốm vàng. 3 giây sau.

- Á! – Thiêu Tuấn bỏ chạy thục mạng. Muốn làm người bình thường

thật chẳng dễ dàng! Nhưng kiên trì chắc sẽ thành công, càng lúc càng can
đảm. Đô’i tượng thứ ba của cậu bé Thiếu Tuấn là Lý Mỹ Nhân ngồi bàn
thứ năm. Nói chính xác, đó là một cậu con trai.

- Xin hỏi… tớ có thể kết bạn với cậu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.