CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 421

người đó. Anh hạ giọng, thái độ kiên quyết. – Anh không cho phép em đi
làm ở đó nữa.

Không đi làm? Trong đầu Xán Xán lập tức hằn lên dãy số 30 ngàn. Cô

bật ra:

- Không! Em phải đi làm!

Đôi mày Triệu Noãn Noãn dựng lên:

- Em phải nghỉ ngơi!

Xán Xán cuống quýt:

- Anh Noãn Noãn, em nhất định phải đi làm! Bởi vì… vì… -

Rồi cô bô la ba la một tràng, kể lại Triệu Noãn Noãn từ đầu đến cuối

câu chuyện 30 ngàn tệ, sau đó đau lòng cau mặt kết luận.

- Vì thế em tuyệt đối không thể nghỉ việc.

- Là vì nguyên nhân này? – Triệu Noãn Noãn dịu lại nét mặt – Chẳng

vấn đề gì, anh sẽ giúp em.

- Sao thê’được?

Triệu Noãn Noãn mặt thản nhiên:

- Có gì không được!

- Nhưng người vi phạm hợp đồng là em, nếu phải bồi thường -là em

phải trả chứ? – Sao có thể kêu anh Noãn Noãn trả tiền được?

- Em trả tiền hay là anh trả tiền chẳng phải cũng như nhau à? Triệu

Noãn Noãn nói câu này rất tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.