CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 423

30 ngàn tệ ra trước mặt anh ta, tỏ ý rõ ràng, anh tuyệt đối không để cô cho
đối phương.

Lạc Thiếu Tuân im lìm nhìn tờ ngân phiêu, trầm ngâm rất lâu, bỗng

nhiên cười to, vẻ cười không còn tự nhiên như thủa trước:

- Thực ra không cần nghiêm trọng đến thế, chỉ cần làm ba tháng…

- Không cần thiết! – Triệu Noãn Noãn thẳng thừng cắt lời, tỏ ý không

chút thỏa hiệp.

Thấy anh như vậy, Lạc Thiếu Tuân cũng không khách khí, hắng giọng

lạnh lùng:

- Việc nghỉ việc này, tôi nghĩ cần phải hỏi ý kiến đương sự chứ?

Nói rồi, ánh mắt rọi thẳng vào Xán Xán đứng sau lưng Triệu Noãn

Noãn. Bị anh ta nhìn uy hiếp, Xán Xán có phần căng thẳng: -Tôi…

- Thực ra em không muốn nghỉ việc, đúng không? – Anh cười hiền

lành, dịu dàng.

Tình cảnh khiến Xán Xán nhớ lại cái tối hôm trước, cô sợ đến đổ mồ

hôi đầm đìa:

- Không! Tôi muốn nghỉ việc! – Đau dai dẳng chẳng bằng đau một

chốc một nhát, chết thì chết, sợ gì!

Ánh mắt Lạc Thiếu Tuân thoắt cái tối sầm.

Nhìn thái độ kiên quyết của Xán Xán, Triệu Noãn Noãn không nén

được nụ cười, ôm vai cô, khiêu khích nhìn Lạc Thiếu Tuấn:

- Vậy anh đã hài lòng chưa? – Nói xong, liền dắt Xán Xán đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.