CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 434

mặc thế này là cũng có thể sánh được với mấy người đẹp rồi, nhưng Triệu
Noãn Noãn thì tự nhiên hiểu sang ý khác.

- Cởi ra.

- Dạ? – Xán Xán ngẩn người nhìn anh – Anh chẳng bảo là…

- Cởi ra!

- Không đâu, em muốn mặc mà! – Xán Xán lớn tiếng phản đối.

- Tùy em. – Triệu Noãn Noãn sa sầm mặt – Nhưng anh không trả tiền.

Thật ác quá! Dụ dỗ cô mua quần áo, báo hại cô thử đi thử lại một thôi

một hồi mệt đến đứt hơi, sau cùng lại không chịu thanh toán!!! Xán Xán cụt
hứng, tan tành hết hy vọng. Không mua thì không mua! Hứ! Cô xông vào
phòng thử đồ, nhanh như chớp mặc lại đồ của mình, hằm hằm xông ra quầy
mỹ phẩm. Đi một quãng dài, chẳng thấy sau lưng động tĩnh gì, cô nhịn
không nổi quay đầu nhìn. Triệu Noãn Noãn đang đủng đỉnh phía xa xa, tay
xách hai đôi giày.

- Hứ! – Xán Xán hứ một tiếng, tiếp tục rảo bước, được mấy bước lại

dừng, liếc xem anh ở đâu, sau đó tiếp tục cắm đầu hùng hổ đi. Cứ đi đi
dừng dừng như thế, cuối cùng cũng đến nhà. Để khỏi phải đi cùng thang
máy với Triệu Noãn Noãn, Xán Xán cố ý đi thang bộ. Khi cô hổn hển leo
được đến cửa nhà, thì ngây người nhìn thấy người đứng trước mặt. Cao Vũ
miệng cười cười đứng ngoài cửa, sau lưng là va li hành lý quen thuộc.

- Anh về rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.