CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 87

- Đề nghị này thực không tồi!

- Xin lỗi, nô tỳ hôm nay không làm việc, anh tự giải quyết xin lượng

thứ vì đã không hầu được! – Xán Xán quay đi, ngẩng đầu sái chân, được
mấy bước, bỗng nhiên cô dùng lại, chầm chậm quay mình, mắt hấp háy
ngắm nghía Cao Vũ.

Gì đây nhỉ?

Đàn ông đây!

Đẹp trai không?

Quá đẹp trai!

Thà anh ta một mình ở nhà có quá lãng phí không?

Lãng phí! Rất lãng phí! Vô cùng lãng phí! Khá là lãng phí đấy

Ai đã nói nhỉ, lãng phí là nhục nhã!

- Em đang cười gì vậy? – Cao Vũ cảnh giác nhìn Xán Xán.

- Chẳng phải anh không có cơm ăn à?

- Làm gì? Lương tâm em sống lại rồi sao?

- Hay là… anh đi cùng tôi tới tiệc cưới không? – Xán Xán cười thâm

hiểm.

Cao Vũ lắc đầu:

Anh không đi!

Vì sao chứ? – Xán Xán không hiểu. – Đi ăn uống miễn phí, sao lại

không đi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.