CHÚNG TA - Trang 125

đều vì muốn tốt cho A Toán thôi, những lúc nên dạy dỗ thì cũng phải dạy
dỗ nó mới được!"

"Năng lực của tôi có hạn, không biết dạy con. Anh suốt ngày bận rộn,

cả ngày cũng chẳng nói được với nó mấy câu, thì làm sao hiểu được suy
nghĩ trong lòng nó?"

"Em dâu à, chú hai bận rộn cũng là vì muốn gia đình có được cuộc

sống tốt hơn, em hiểu cho chú ấy một chút." Bác cả gái nói thay Chu Khải
Tú vài lời.

Phùng Gia Nam nhìn chồng mình, khóe miệng vương ý cười lạnh,

"Anh vì cái gia đình nào cơ? Chẳng lẽ chúng ta sống không tốt à?"

Trong lời nói có ẩn ý. Chu Khải Tú nhíu mày. Lão tam lại nghe không

lọt tai, vỗ mạnh lên bàn, nói lớn: "Chị dâu, lời này của chị là có ý gì? Chị
chê anh hai tôi còn chưa đủ khó xử..."

"Anh ta có chuyện gì khó xử cơ? Tôi chưa nghe nói, các người thế mà

rõ ràng hết nhỉ!"

Giọng nói của Phùng Gia Nam không lớn nhưng khí thế bức người.

Chu Khải Tú biến sắc, nhẫn nại khuyên nhủ bảo: "Có chuyện gì chúng ta về
nhà rồi nói."

"Ai là "chúng ta"? Tôi chỉ nhìn thấy "tôi" và một nhà lang tâm cẩu phế

"các người" thôi!"

Lão tam không thể nào nhịn nổi nữa, đứng bật dậy, "Anh hai, anh sợ

người đàn bà này vậy hả? Để mặc chị ta cưỡi lên đầu lên cổ anh, con trai
chị ta cũng chẳng thèm để chúng tôi vào mắt! Anh không phải là chủ một
gia đình sao? Có cái gì không nói ra được? Tử Khiểm vốn dĩ là con ruột
của anh, chị ta không phải là không biết! Cốt nhục của nhà họ Chu chúng
ta, đã ghi tên vào gia phả, ai cũng không được nói chữ "không"!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.