CHÚNG TA - Trang 199

Đây không phải là lần đầu anh trêu chọc cô như vậy. Trước giờ Kỳ

Thiện chưa hề có ý kiến với trò đùa này của anh, du nó cũng khiến cô như
được đắm mình trong truyện cổ tích mạn. Thế nhưng lúc này, cô bất giác có
suy nghĩ. Nếu cô chính là công chúa tóc mây, vậy thì Chu Toán chính là
chàng thiếu niên ưa mạo hiểm đầu tiên cô gặp. Cô hớn hở buông mái tóc
mình đón anh, rồi chờ đợi ngày qua ngày, còn anh thì đến đi tự do, không
bao giờ ở lâu. Có lẽ cô cũng không sinh ra để dành cho anh, chẳng qua Chu
Toán lại xuất hiện sớm hơn hết, còn Kỳ Thiện lại chịu quá nhiều tác động
tâm lý.

Bà Thẩm Hiểu Tinh mang thai trước bà Phùng Gia Nam, lẽ ra Kỳ

Thiện lớn hơn Chu Toán hai tháng rưỡi. Nào ngờ Phùng Gia Nam lại sinh
non lúc thai mới bảy tháng, còn Kỳ Thiện lại sinh trễ hơn dự tính một ngày,
người lớn thường nói đùa: "Tiểu Thiện trời sinh tính tình chậm chạp, chắc
vì con bé còn chờ A Toán đây mà." Lời tiên tri "số có hai đứa con" cũng
mang tới tác động tương tự.

Họ nói mãi, Kỳ Thiện sẽ tin, hơn nữa lâu dần thành quen. Thậm chí

suy nghĩ cuộc đời sau này của cô sẽ gắn liền với Chu Toán cũng cắm rễ vào
tận sâu trong tiềm thức.

Nhưng việc này ai đảm bảo được? Ai sẽ chịu trách nhiệm cho trái tim

của cô? Tại sao cô đã phải đợi anh từ lúc còn trong bụng mẹ? Và tại sao chỉ
vì một câu nói của ông thầy bói mù nào đó, cô liên ngốc nghếch cho rằng
mình là định mệnh của đời anh?

Anh nói, họ chỉ là "bạn thân", cũng đồng nghĩa chỉ là "bạn bè".

Mười tám năm qua, cuộc sống của Kỳ Thiện và Chu Toán gắn bó quá

mật thiết. Có điều, giờ đã đến ngã rẽ, đã đến nên vẫy tay nói lời giã biệt, từ
từ học cách gỡ bỏ ràng buộc.

"Xuống đi, ngẩn ngơ gì nữa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.