CHÚNG TA - Trang 200

Chu Toán thúc giục dưới lầu, như thói quen đã hình thành qua vô số

lần trước đây. Dường như anh đã quên mới vài tiếng trước, anh còn nhẫn
tâm phá nát ý nguyện của Kỳ Thiện, làm "ông mai" một lần.

"Chu Toán, cậu trả con dấu kia lại cho tôi đi. Tôi khắc chữ 'Toán' bị

hỏng rồi."

"Quà đã tặng như bát nước đổ đi, tôi không chê đâu mà!".

"Nhưng tôi không thích."

Rốt cuộc Chu Toán rũ bỏ sự ngả ngớn cười cợt của mình, nhìn sâu vào

mắt Kỳ Thiện, cố gắng nhìn thấu tâm tư của cô: "Còn bảo không giận nữa
chứ... Nói nghe xem, là vì chuyện Chu Yến Đình hay Trương Hàng!"

Anh rất thông minh, nhưng luôn giả bộ ngây thơ trước vấn đề đơn

giản dễ hiểu này. Kỳ Thiện cứ thế đóng cửa sổ lại trốn tránh trả lời câu hỏi.

Chu Toán vừa thấy con dấu Kỳ Thiện tặng mình đã lập tức đi tìm cô.

Trước nay, đôi bên qua lại thân thiết nên họ thường xuyên trao đổi đồ vật
cho nhau, nhỏ thì là một cục tấy, lớn thì tiền mừng tuổi cả năm, nếu ai cần
gấp thì có thể lấy. Thậm chí còn chẳng coi mấy thứ này là quà tặng, cứ đưa
qua đưa lại mà thôi. Chính vì vậy, quà sinh nhật hằng năm họ tặng đối
phương chỉ cho có lệ, quan trọng hợp với hoàn cảnh, kể cả đơn giản là
chiếc bánh kem hay một câu chúc là được.

Khối đá Thọ Sơn kia là mẫu vật ông Kỳ Định sưu tầm và cất quý

trọng. Có lần, Chu Toán thấy chú Định mân mê ngắm nghía, anh thấy khối
đá bóng loáng lành lạnh kia hết sức thú vị liền lấy xem thử. Ông Kỳ Định
sợ anh lỡ tay, còn dặn đi dặn lại "cầm chắc vào". Chu Toán nổi máu tinh
nghịch, cố ý lấy miếng đá Vũ Hoa đổi với chú Định, khiến ông Kỳ Định
giận đến mức tức nổ mắt. Sau này, Chu Toán kể lại chuyện đó để mua vui
cho Kỳ Thiện và bà Thẩm Hiểu Tinh, hai mẹ con đều cười ngất. Bà Thẩm
Hiểu Tinh đùa rằng mấy năm nay ông Kỳ Định càng lúc càng giống lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.